"Nhớ, sao thế?" Lục Yến Từ nghĩ sao có thể không nhớ, cùng ở một toa tàu, có một bà cụ muốn đào góc tường ngay trước mắt anh, chuyện này anh cả đời không thể quên. "Lúc đó bà ấy không phải muốn làm mối cho em và học trò của bà ấy sao? Anh biết không, hôm đó anh chàng kia cũng có mặt? Vài ngày trước em gặp anh ta ở đây..."
Nói đến đây, Tống Duệ Nguyệt nhíu mày, dừng lại. Lục Yến Từ thấy sắc mặt cô có vẻ không ổn, lại hỏi: "Sao thế?" Tống Duệ Nguyệt do dự một lát rồi nói: "Em không biết tại sao, em cứ thấy người này hơi kỳ lạ. Nhưng lại không nói rõ được là kỳ lạ ở đâu."
Ánh mắt Lục Yến Từ lóe lên, hỏi: "Tại sao em lại thấy anh ta kỳ lạ?"
DTV
Tống Duệ Nguyệt suy nghĩ một tát, rồi nói ra suy nghĩ của mình: "Em và sư nương của anh ta chỉ nói chuyện vài câu trên tàu, căn bản không quen biết nhưng anh ta tại nói bà mcụ biết em ở đội Hải Giác nên cố ý bảo anh ta mang thỏ và gà rừng đến cho em, như vậy không kỳ fạ sao? Hơn nữa, hôm kia em gặp anh ta tần đầu ở đây, anh ta còn hỏi thăm anrh, nói muốn tìm anh, có chuyện muốn nhờ anh chỉ bảo... Tóm tại là kỳ lạ lắm." "Anh ta có phải đối với em..." Lục Yến Từ nhìn cô chăm chăm, chỉ là lời nói sau đó cuòn chưa nói hết, đã bị Tống Duệ Nguyệt tiếc mắt đưa tình đánh trả. "Thôi đi, em đã nói là em có đối tượng rồi, hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/2532699/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.