“A Tứ, anh có phải không còn chuyện gì không? Có thể nói chuyện với em được không?” Kỳ Hàn Nguyệt ôm cánh tay của Đình Tứ, trên mặt cười
tươi như hoa.
“Được.
” Đình Tứ cũng cười với cô ta.
Toàn bộ quá trình, Lâm Mạn như là một người trong suốt vậy, nhìn bọn họ tình chàng ý thiếp rời đi.
Thẳng đến khi cửa đóng lại.
Trong lòng Lâm Mạn không hiểu có chút…
Hừ.
Đàn ông đều là cún.
Luôn miệng nói cái gì mà thích cô, kết quả quay đầu liền tình chàng ý thiếp
với người phụ nữ khác.
Cũng may là cô cũng không thèm để ý Đình Tứ kết giao với người nào, nếu không vào lúc này nhất định sẽ rất khó chịu.
“Xem ra, tôi có thể xem xét gả Kỳ Hàn Nguyệt cho Đình Tứ, như vậy cô liền có thời gian lĩnh ngộ thật tốt sức hấp dẫn của tôi.
”
Bên kia, âm thanh mát lạnh đầy châm chọc của Kỳ Hàn Lâm vang lên.
Lâm Mạn mặc kệ anh, đi đến ghế sô pha ngồi xuống: “Kỳ gia, anh ngủ đi, ba tiếng sau tôi sẽ đút nước cho anh.
”
Năng lực nghiệp vụ của cô mạnh như vậy đấy.
Lúc trước còn cùng anh dây dưa với nhau, hiện tại lại có thể làm tốt mọi thứ mà một người bảo mẫu phải làm.
Dù sao chỉ cần Kỳ Hàn Lâm không làm ra những chuyện kỳ quái với cô, ở dưới một mái hiên cùng với anh, cô cũng không có vấn đề gì.
“ừ.
”
Kỳ Hàn Lâm liền ngủ.
Lâm Mạn rãnh rỗi nhàm chán liền cầm điện thoại lên mạng, tắt âm xem cách hướng dẫn nấu ăn.
Vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-hai-bao-tong-tai-truy-bat-co-vo-bo-tron/555045/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.