Không lâu sau, Tạ Chấp Lam gọi điện đến, trực tiếp hỏi: “Đây là cái gì?”
“Quà sinh nhật anh Ứng Hoài tặng em.” Tạ Kỳ Chi đi đến gần cửa, lén nhìn ra ngoài một cái. Ứng Hoài đang gọt hoa quả ở bồn rửa bát, tạm thời không có thời gian qua đây, nên cậu nói tiếp, “Em xem không hiểu, anh giúp em xem có vấn đề gì không.”
Liệu có phải ký hợp đồng rồi là sẽ phải bán thân cho hắn để làm vợ không.
Nếu đúng là như vậy, Tạ Kỳ Chi nhất định sẽ chất vấn hắn một trận thật dữ dội, rồi mới vui vẻ ký tên.
“Không có vấn đề gì,” Tạ Chấp Lam lại nói, “Tuy cậu ấy chuyển nhượng cổ phần cho em, nhưng vẫn do cậu ấy đứng tên thay. Ứng Hoài là cổ đông hiện danh, còn em là cổ đông ẩn danh. Cậu ấy sẽ định kỳ báo cáo tình hình kinh doanh cho em, và chuyển lợi nhuận đầu tư cho em, em không cần phải làm gì cả. Hơn nữa sau này, cho dù công ty phá sản, vì trong thỏa thuận có ghi rủi ro ủy thác do cổ đông hiện danh chịu, nên nghĩa vụ trả nợ hay thậm chí là liên quan đến các vụ án pháp lý, trách nhiệm sẽ không thuộc về em.”
Tạ Kỳ Chi “à” một tiếng thật khẽ. Tạ Chấp Lam dừng lại một lát rồi nói tiếp, “Bản thỏa thuận này chẳng có ý nghĩa gì, chỉ là cậu ấy tìm một lý do để chuyển tiền cho em hằng năm thôi. Hiểu chưa?”
“Hiểu rồi.” Tạ Kỳ Chi ngồi lại bàn học, cúi đầu nhìn hai bản thỏa thuận kia, không hiểu sao trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thanh-am-lang-son/2907510/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.