Gót giày của Kate kêu vang trong căn phòng trống không. Đó là một căn phòng rộng nhìn ra vịnh. Phía trái là cầu Golden Gate Bridge. Trước mặt là hòn đảo Angel.
‘Thật là một cảnh thần tiên”.
Kate gật đầu vui vẻ, nhưng không nói gì. Cảnh thật đẹp và hùng vĩ, nhưng nó gợi lại không gian mà nàng đã chia sẻ với Tom.
- Ồ! Nick, em yêu ngôi nhà này biết bao.
- Anh cũng thế. Thật thú vị có em và Tygue loanh quanh trong nhà.
Kate sửa anh với giọng nghiêm trang.
- Và Bert nữa chứ!
- Xin lỗi. Và Bert nữa. Nhưng Brownie thì không được. Anh đã hỏi thuê chuồng ngựa ở công viên. Brownie sẽ được ở trong chuồng ngựa rất thoải mái. Giá tiền thuê chuồng ngựa cũng bằng giá tiền thuê căn nhà này.
- Ồ! thật đắc kinh khủng. Có lẽ chúng ta nên để nó ở lại Santa Barbara.
- Chúng ta không thể làm như thế được. Anh có thể lo liệu được mà. Nàng bỗng bối rối.
- Em sẽ tự lo liệu cho em được.
- Không, anh mong được cung cấp cho em.
- Nhưng anh chưa cưới em mà, chúng ta chỉ mới sống với nhau.
- Đó là quyền quyết định ở em, chứ không phải ở anh. Tygue là trách nhiệm của anh nếu em muốn, nhưng em là của anh. Anh sẽ không để em trả tiền thuê nhà.
- Nhưng như thế dường như không công bằng.
- Tùy em. Nhưng anh vui sướng được cung cấp cho cả Tygue nữa nếu em đồng ý.
Anh nhìn nàng một cách nghiêm trang nhưng nàng lắc đầu.
- Nick, tại sao anh luôn luôn tốt với em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thoi-say-dam/180246/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.