"Không nếm thử à?" Nhìn thoáng qua Vệ Thành Trạch không hề có chút động tĩnh nào, Chu Hải Tô híp mắt thấp giọng hỏi.
Nghe được lời Chu Hải Tô, đầu ngón tay Vệ Thành Trạch khẽ run lên. Hắn ngẩng đầu, cười với Chu Hải Tô một tiếng: "Cám ơn Chu tổng."
"Ăn ngon không?" Nhìn Vệ Thành Trạch vô cùng nghe mà ăn thịt cá mình gỡ xương cho, trong mắt Chu Hải Tô hiện lên thần sắc vừa lòng. Không đợi Vệ Thành Trạch mở miệng trả lời, y bỗng vươn tay dùng bụng ngón tay lau đi nước sốt dính trêи khóa miệng hắn. Động tác vô cùng tự nhiên kia làm hai người đối diện không khỏi sửng sốt.
Vệ Thành Trạch không kiềm được có chút cứng ngắc nghiêng đầu, trầm mặc tránh né hành động của Chu Hải Tô.
Đụng phải một cái đinh mềm, Chu Hải Tô cũng không để ý gì, chỉ thu tay lại, vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ nước sốt dính lại trêи bụng ngón tay. Ánh mắt dừng trêи người Vệ Thành Trạch lại mang theo tính xâm lược không thể che dấu nổi.
Dưới cái nhìn chăm chú của Chu Hải Tô, lưng Vệ Thành Trạch cứng đờ. Đầu ngón tay nắm đũa vì dùng quá nhiều sức mà trắng bệch lại.
Ánh mắt dừng lại chốc lát trêи đầu ngón tay xanh trắng của Vệ Thành Trạch, ánh mắt Vệ Quyết Minh đột nhiên cứng lại, gắt gao nhìn cái nhẫn trêи ngón giữa tay trái hắn.
—— rõ ràng khi thấy Vệ Thành Trạch lần trước, trêи tay hắn không có thứ này. Nếu không hắn không thể không phát hiện được.
Bởi vì quá khϊế͙p͙ sợ, Vệ Quyết Minh thậm chí quên che dấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-tram-loai-phuong-phap-tay-trang-nhan-vat-phan-dien/969775/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.