Tống Tiến Bảo mấy ngày nay trải qua cũng không được như ý. Làm việc ở chỗ Đỗ chưởng quầy, Tống Tiến Bảo luôn cảm thấy mình bị mọi người xa lánh. Trong lòng gã đinh ninh là Tống Thiêm Kim lắm mồm châm ngòi thị phi nên mọi người mới phân biệt đối xử với gã như vậy. Vốn dĩ dựa vào mặt mũi của Tống Đại Sơn, gã kể cả không thể làm tiểu nhị, đi theo Đỗ chưởng quầy mua nguyên liệu nấu ăn cũng là một công việc không tồi.
Lúc trước Đỗ chưởng quầy đã hướng gã đến phương diện này để bồi dưỡng, nhưng bây giờ Đỗ chưởng quầy hình như càng coi trọng Tống Thiêm Kim hơn, để mắt cũng nhiều hơn. Tống Thiêm Kim dù sao cũng là cháu trai ruột của Tống Đại Sơn, con nuôi như gã lại bị Tống Đại Sơn đuổi khỏi cửa, địa vị cao thấp liếc sơ qua đã thấy, Tống Tiến Bảo trong lòng có thể an tâm mới là lạ.
Đúng lúc này, Uông chưởng quầy của một tửu lâu khác tìm được gã, ra giá cao mời gã qua đó làm thợ cả, còn hứa hẹn làm tốt sẽ đề gã lên làm phó chưởng quầy. Đãi ngộ như vậy khiến Tống Tiến Bảo động tâm, chẳng qua, Tống Tiến Bảo cũng biết muốn Uông chưởng quầy coi trọng mình thì phải lấy ra được chút bản lĩnh.
Cho nên, gã nói cho Uông chưởng quầy con đường nhập vịt của Đỗ chưởng quầy, sau đó được mười lượng bạc tiền thưởng, ở chỗ Uông chưởng quầy như cá gặp nước. Nhìn Đỗ chưởng quầy bởi vì mất nguồn cung vịt mà lưu lượng khách giảm nhiều, Uông chưởng quầy còn rất hào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vai-chuyen-nong-ho-lang-lang-minh-nhat/2086955/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.