Vừa hay Triệu Ngôn Tu cũng ở đây. Y thấp giọng thì thầm vài câu bên tai Trần Quế Chi, Trần Quế Chi gật gật đầu, lạnh giọng nói với Vạn lão đầu: "Hôm nay là ngày đại hỉ, nếu Vạn gia các ngươi đã tới phá đám, ta đây cũng chẳng ngại "tiếp đón". Đại tẩu ta nhất thời thất thủ, lão nhị Vạn gia bị đả thương cũng là đáng lắm. Mọi người công bình phân xử, Vạn gia này lúc trước không chỉ lừa hôn, còn dám lật ngược phải trái trắng đen vu hãm cháu trai ta là khắc thê, làm hại cháu trai ta năm nay đã gần hai mươi mới cưới được vợ. Có ai làm cữu cữu, làm nhà ngoại mà lại như vậy không?"
"Nếu các ngươi đã dám đến Tống gia gây sự, vậy thì chết hay sống đều chính là tự tìm. Các ngươi muốn lên công đường thì lên công đường, chẳng lẽ ta còn phải sợ các ngươi? Đại tẩu, ngươi đừng lo, chúng ta ở Tống gia, hắn lấy ghế đánh ngươi, ngươi kháng cự cũng chỉ là bất đắc dĩ. Quan lão gia lại chẳng phải loại người không hiểu lý lẽ như bọn họ, có phạt thì chẳng qua cũng chỉ là chịu chút thương ngoài da với ít tiền bạc thôi, không có gì to tát cả. Vạn gia này khinh người quá đáng, tính kế lên trên đầu Tống gia, chúng ta cho dù có phải táng gia bại sản cũng phải xả ra được cục tức này." Trần Quế Chi từng câu từng chữ nện ở bên tai mọi người.
Tống Đại Sơn cũng hiểu ý, mở miệng nói: "Đúng là như thế. Vạn lão đầu, ở đây không phải Vạn gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vai-chuyen-nong-ho-lang-lang-minh-nhat/2086986/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.