Tống Đại Sơn biết con trai Tống Thiêm Tài của mình là người có bản lĩnh, nhưng dù vậy cũng không thể ngờ chỉ một chuyến đi Tuyền Châu, nó đã mang theo một đống thứ trở về còn kiếm lời nhiều tiền như vậy, vì thế nên ông mới hỏi câu này. Vốn dĩ Tống Đại Sơn không có ý gì khác, nhưng lọt qua lỗ tai Trần Quế Chi thì lại có chút không vui.
Trần Quế Chi mở miệng trách: "Lão già lẩm cẩm này. Con trai giỏi kiếm tiền, bạc trắng bóng ở ngay trước mặt mà ngươi còn nói như vậy. Không phải con trai ngươi buôn bán mà ra, chẳng lẽ là ngươi cho sao? Con trai ta tính tình thế nào ngươi chẳng phải không biết, ngươi nói như vậy quá tổn thương đến đứa nhỏ."
Tống Đại Sơn nghe vậy lập tức vội vàng giải thích: "Ý ta không phải như vậy, không phải vậy mà."
Tống Thiêm Tài cười tiếp lời: "Không có việc gì, nương, cha cũng chỉ mới hỏi vài câu, lo lắng ta ở bên ngoài kiếm tiền không dễ dàng mà thôi. Việc này cũng tại ta không thương lượng với cha mẹ. Tiền vốn để đi Tuyền Châu không chỉ có chừng ấy bạc, ta còn mượn một ít từ chỗ Ngôn Tu. Cha mẹ đệ ấy để lại cho đệ ấy một số tiền, ta không dám lộ ra nên mới không nói cho các ngươi, sợ các ngươi bị người khác lừa. Lần này đi Tuyền Châu, chúng ta ở đó ba bốn tháng, làm vài cọc mua bán lớn, năm trăm lượng này chỉ là một phần nhỏ. Ta với Ngôn Tu còn đặt mua chút đồng ruộng và cửa hàng ở Tuyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vai-chuyen-nong-ho-lang-lang-minh-nhat/2087010/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.