Lí chính Trần gia thôn cầm đầu mười mấy hán tử tuổi trẻ sức tráng trong thôn khí thế hùng hổ tới Phùng gia thôn giao thiệp, bắt lí chính Phùng gia thôn phải quản lại việc này. Một khi thiếu nước, hoa màu của Trần gia thôn chỉ còn nước khô héo. Nhà nông không có lương thực, đây chẳng phải là bức tử người khác sao.
Lí chính Phùng gia thôn cũng coi như hiểu lý lẽ, dẫn theo người định phá cái đập nước kia đi, nhưng lại bị một vài người trong Phùng gia thôn chống cự. Bọn họ không có giao tình gì với Trần gia thôn, chỉ hận không thể cả đời không nhìn mặt nhau. Hiện giờ mực nước sông giảm xuống quá nhanh, chính thôn mình còn không đủ dùng thì làm gì rảnh hơi đi lo cho Trần gia thôn.
Hơn nữa ở Trần gia thôn cũng có mấy cái hồ nước, hầu hết mỗi nhà đều đào giếng, để kệ bọn họ gánh nước giếng tưới ruộng không phải được rồi ư. Dù sao những người này tìm đủ loại lý do chính là để không cho người Trần gia thôn phá đập. người Trần gia thôn làm sao có thể chịu nhịn, vì thế hai bên bắt đầu cãi nhau to.
Người Phùng gia thôn ngang ngược hơn, vừa vào trận đã động tay chân. Trần Vĩnh Nhạc và lí chính Trần gia thôn có họ hàng với nhau chưa qua năm đời, lần này bị lí chính gọi đi cũng chỉ là để phô trương thanh thế, nhưng không ngờ lại đánh nhau với Phùng gia thôn thật. Hắn vốn dĩ không quá xuất lực, nhưng chẳng biết kẻ nào không có mắt đánh người đến hăng tiết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vai-chuyen-nong-ho-lang-lang-minh-nhat/2087027/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.