”250, anh nói em sao?” Biện Bạch Hiền lấy tay chỉ chóp mũi mình hỏi.
Biểu tình vô tội làm cho Phác Xán Liệt có ý nghĩ muốn xúc động trước người này, sao quái nhân lại rơi xuống đây, thế nhưng có thể làm cho hắn mất hình tượng công cố giữ trong những năm qua không sót chút gì.
Tiểu Đinh bên cạnh chen vào nói: “Tuy rằng không phải lời hay gì nhưng đúng là...”
”250, ngươi là nói ta sao?”Biện Bạch Hiền lấy tay chỉ trứ chính mình chóp mũi hỏi.
Biểu tình vô tội làm cho Phác Xán Liệt nghĩ muốn xúc động tê tái vì người trước mặt, ở đâu rơi ra quái nhân thế nhưng có thể cho hắn nhiều năm qua duy trì hình tưởng lãng tử không còn sót chút gì nhưng đúng với biểu hiện của người yêu.
”Ta biết Phác Xán Liệt sau lần đâu tiên vẫn thấy hay hỏi thăm ngươi!”
Phác Xán Liệt cảm thấy được bộ dáng mình hiện tại nhất định dữ tợn, tiểu Đinh thối vì sao bây giờ lại gây thêm phiền.
”Quên đi, về tiền bạc anh không để tâm, nếu cưng hôm nay đơn thuần tới tìm anh, anh hoan nghênh. Nếu không thì mời.” Nếu thật sự thu tiền của y, hắn sau này mặt mũi Phác Xán Liệt còn để đâu a!
”A? Chính là chính là...... kỳ thật em......” Nghĩ đến mục đích của mình, Biện Bạch Hiền cảm thấy không biết mở miệng làm sao, ngay cả nói chuyện đều nói lắp.
Phác Xán Liệt có chút không kiên nhẫn, không muốn cùng người khác dây dữa lãng phí thời gian, thời gian buổi tốc của hắn rất quý giá.
”Có chuyện nói mau, anh còn nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-van-cau-em-yeu-anh-nhat-van-cu-nga-ai-nhi/124030/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.