Sắp đến kỳ thi giữa kỳ, học sinh lớp 5 vì hoạt động học nhóm giúp đỡ lẫn nhau mà ngay cả những người không thích học trước đây cũng bắt đầu cắm cúi vùi đầu vào sách vở, bao gồm cả Lộc Miêu Miêu.
Lộc Miêu Miêu chỉ sau một đêm như được tiêm doping, hùng hồn tuyên bố sẽ làm bài thi cuối kỳ thật tốt.
Hà An Hằng thấy cô ấy hiếm khi có tinh thần cầu tiến như vậy, liền nhiệt tình đưa tay giúp đỡ, giảng giải những phần kiến thức cô ấy không hiểu.
Nhưng sự siêng năng ấy chỉ duy trì được đúng hai ngày. Lộc Miêu Miêu lại như cái xác không hồn, nằm bẹp trên bàn Tiết Tư Đồng.
“Học hành gì mà như mấy người nói vui vẻ chứ, chán chết đi được, đặc biệt là Hóa với Lý, học công thức đến rụng cả tóc luôn rồi!”
Tiết Tư Đồng vỗ đầu cô ấy an ủi: “Không khó đâu, học giỏi Lý còn có thể lập trình chế tạo robot nữa cơ.”
Lộc Miêu Miêu chống cằm, ánh mắt uể oải nhìn Tiết Tư Đồng: “Cậu biết à? Dạy tớ với.”
Tiết Tư Đồng chỉ sang Trình Yến: “Cậu ấy biết.”
Trình Yến: “?”
Tiết Tư Đồng vội vàng bổ sung: “Hóa thì Hà An Hằng cũng rất giỏi, có mấy thí nghiệm hóa học rất thú vị nữa.”
Hà An Hằng thừa cơ chen vào: “Hôm nào dẫn cậu qua xem mấy thí nghiệm tớ đang nghiên cứu, đảm bảo cậu sẽ thích liền.”
Lộc Miêu Miêu nghe đến mấy cái tên môn học như “Hóa học”, “Vật lý” là đau đầu, cô ấy ấn huyệt thái dương, lảng sang chuyện khác một cách cứng ngắc: “Tự nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-van-lan-rung-dong-dong-that/2767022/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.