Edit: Kem + Queen
Beta: Kem
Wattpad: NhaThi1789
Wordpress: Lemonicecream1789
Group FB: Lemon ice cream
- --
Bầu trời dần tối, cơn gió yếu ớt thổi qua những con phố, luồn vào khe hở của cửa sổ.
Lộc Tiểu Ngải dừng bút, cúi người bật đèn, ánh sáng dịu dàng từ bàn truyền đến tường, phản chiếu ánh sáng của toàn bộ căn phòng.
Màn hình điện thoại sáng lên, không ngừng nhấp nháy, báo có một thông báo mới đến - tin nhắn trong nhóm đã 99+.
Thực tế không cần nhìn cũng biết họ đang nói gì.
Thực hiện các cuộc "tấn công bằng lời nói" với nhau, vui vẻ thảo luận kế hoạch cho kỳ nghỉ, trước khi đến kỳ nghỉ điều này đã trở thành một chủ đề quan trọng.
Vào buổi tối hôm đầu tiên của kỳ nghỉ Quốc khánh, khi mọi người đang vui vẻ, thư giãn thì Lộc Tiểu Ngải vô cùng đau khổ nhận ra mình vẫn đang làm bài tập về nhà.
Sách giáo khoa và tài liệu trước mặt chất thành đống cao, trông lung tung, lộn xộn, đồ dùng học tập vứt lung tung, nhìn như đang cực khổ học hành.
Nếu giáo viên nhìn thấy chắc chắn sẽ khen ngợi hết lời.
Cô còn nhớ trước kỳ nghỉ, Đường Tử Duyệt hỏi trong kỳ nghỉ lễ cô có kế hoạch đi du lịch nào không, lúc đó cô nghĩ không phải làm gì lại ở nhà nên đã trả lời "ở nhà làm bài tập".
Không ngờ 5 chữ này lại linh nghiệm như vậy, ngay ngày đầu tiên đã trở thành sự thật.
Cứ viết như thế này, cô chỉ có thể hoàn thành ba bài trước thời hạn.
Lộc Tiểu Ngải gục đầu xuống mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1982384/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.