Sầm Tây xem xong tin nhắn cuối cùng do Chu Thừa Quyết gửi đến, không hiểu sao lại thấy hơi... chột dạ.
Cô vội khoá màn hình điện thoại, nhét vào túi áo, rồi len lén liếc vào trong phòng một cái.
Lúc này, gần như tất cả các bạn nữ đều đang tụ tập ở đây tám chuyện, ăn vặt. Nghiêm Tự vừa mới xách sáu vali hành lý giúp Lý Giai Thư chạy lên chạy xuống mấy lượt, giờ cũng không vội về, thản nhiên nằm ngửa trên giường của Lý Giai Thư nghỉ ngơi.
Cậu ấy vừa lướt điện thoại vừa nghe đám con gái ríu rít nói chuyện, thỉnh thoảng còn chen vào vài câu, rồi bị Lý Giai Thư mắng cho không chút khách sáo.
Trông có vẻ cậu ấy sẽ chưa quay về phòng mình ngay.
Sầm Tây lấy điện thoại ra, gửi lại cho Chu Thừa Quyết một chữ “Được”, không làm phiền ai trong phòng, lặng lẽ rời đi, đi tới số phòng mà anh gửi.
Cửa phòng khép hờ. Từ khe cửa vẫn lờ mờ nghe được tiếng bước chân quen thuộc. Là tiếng dép lê của Chu Thừa Quyết đang thong thả đi tới đi lui bên trong.
Dù biết chắc trong phòng chỉ có một mình anh, Sầm Tây vẫn lịch sự gõ hai cái lên cửa.
Chu Thừa Quyết nghe tiếng liền ra mở cửa, thấy là cô thì lập tức nghiêng người nhường đường, giọng nhàn nhạt: “Vào đi.”
“Cậu gọi tôi qua, có chuyện gì vậy?”
Sầm Tây bước mấy bước vào phòng, rồi nghe sau lưng vang lên tiếng cửa khép lại và khóa chốt.
Cô theo phản xạ quay đầu lại nhìn, thấy Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2899985/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.