201.
Ngày Cá tháng Tư, tôi đăng lên Weibo một bài như sau: Mới sáng ra đã cãi nhau với Mr.Bu, hai bên không ai nhường ai, chuyện chẳng đi đến đâu, đột nhiên thấy thật mệt mỏi, tính cách không hợp nhau, không muốn tự lừa mình dối người nữa, thế là quyết định ly hôn. Không tiếc nuối, không lưu luyến, không hối hận. Romain Rolland nói: Trên đời này chỉ có một chủ nghĩa anh hùng duy nhất, đó chính là khi đã nhìn rõ chân tướng của cuộc đời này rồi mà vẫn đầy tình yêu và nhiệt huyết với cuộc sống. Những người đã từng yêu nhau sâu đậm, thời gian sẽ ghi nhớ tất cả. Tạm biệt, Mr.Bu.
Buổi trưa, Mr.Bu nhắn tin Wechat cho tôi, “Không cần khách sáo! Anh chính là anh hùng nguyện làm mọi việc cho em”.
Tôi đáp, “Nếu như có một ngày em thực sự không còn yêu anh nữa, muốn ly hôn với anh, anh có đồng ý không?”
Một lúc lâu sau anh mới trả lời, “Nếu như thực sự có ngày đó, anh sẽ trả tự do cho em. Anh yêu em, nhưng em hoàn toàn có quyền tự do”.
Tôi nhìn màn hình điện thoại mà trăm mối cảm xúc, đúng lúc đó thì tin nhắn Wechat kia đột nhiên bị mất đi, hiển thị: Mr.Bu đã xoá tin nhắn này và gửi một nụ hôn cho bạn (Khi đó cái này trên Weibo vẫn chưa thịnh hành, mà Wechat cũng chưa sửa được lỗi bug này).
Rất nhanh sau đó, Mr.Bu đã gọi điện tới, “ Anh hối hận rồi, nếu như em thực sự không còn yêu anh nữa…”
Tôi cắt ngang lời anh, sống mũi cay cay, “Sẽ không có ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mr-bu-khong-phai-idol-cua-toi/2517769/chuong-201-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.