Dịch Vãn Thu vẫn giữ nụ cười trên môi: “Đợi lát tôi hỏi Đồ Minh xem hôm nay có thích hợp không. Nếu không thích hợp thì hẹn lúc khác, không gấp. Chuyện này vẫn phải nghe theo ý của bọn trẻ.”
Hai bác Diêu đều gật đầu: “Đúng rồi, phải nghe bọn trẻ, tự mình quyết định có khi lại hỏng việc. Bà nghĩ đúng lắm.”
“Ăn ngon nhé, chúng tôi phải đi chào hỏi người khác. Tối nay đến nhà chúng tôi chơi, tôi vừa mới tách cây vào chậu rồi, bà mang về chăm nhé.” Mẹ của Diêu Lộ An nói với Dịch Vãn Thu.
“Cảm ơn, cứ lo việc của hai người đi.”
Dịch Vãn Thu nhìn họ đi, rồi đứng dậy đi vào phòng vệ sinh. Khi rửa tay, bà nhận ra có một người cùng tuổi bà đang đứng bên cạnh. Người đó có vóc dáng vừa phải, tóc được chải gọn gàng, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng. Lúc nãy ở khu vực làm lễ Dịch Vãn Thu đã nhìn thoáng qua người này, có chút ấn tượng về góc nghiêng của bà ấy, đó là mẹ của Lư Mễ.
Dịch Vãn Thu chỉ nhìn một lần rồi quay lại tiếp tục rửa tay. Bọt xà phòng vừa trôi đi, bà lại lấy thêm xà phòng rửa lại lần nữa. Khi đã rửa xong, người bên cạnh vẫn chưa đi.
“Chị là mẹ của Đồ Minh phải không?”
Nghe người bên cạnh lên tiếng, Dịch Vãn Thu ngẩng đầu nhìn, mỉm cười: “Chào chị, chị là…”
“Tôi là mẹ của Lư Mễ.” Dương Liễu Phương thẳng thắn giới thiệu. Bà không thích kiểu giới thiệu rào trước đón sau, thấy Dịch Vãn Thu hơi sửng sốt, bà tiếp lời: “Lư Mễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ms-chatterbox-co-nuong-dung-khoc/2113162/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.