Tiếng chuông báo đã đến giờ ăn tối reo vang.
Hai người ngồi trong phòng tiếp khách cùng đứng dậy, cầm lấy áo khoác rồi lại đi xuyên qua hành lang dài được sơn xám xanh để đến phòng ăn.
Những bàn ở xung quanh lò sưởi ấm áp đều đã có người, bà Sanders mặc một chiếc áo len chính là người đầu tiên phát hiện ra người phóng viên, bà lớn tiếng gọi "Boris, gấu con của bà" rồi khó khăn đứng dậy, các y tá vội vàng đỡ bà ngồi xuống xe lăn, thu hút bà bằng món cháo bí đỏ nhão nhẹt.
Ông lão và người phóng viên cùng ngồi xuống một chỗ bên cạnh cửa sổ.
Nhìn từ đây, bầu trời đêm mang lại cảm giác thật bí bách, chỉ có tấm kính yếu ớt là ngăn bọn họ tách khỏi bóng tối ướt nhẹp ngoài ấy.
Prudence chỉ cần một tách trà và một phần bánh cuộn.
Người phóng viên gọi một phần thịt hầm, hộ sỹ Albert mang thức ăn cho anh cùng với một ly rượu lê, Prudence nháy mắt với người phóng viên, ý bảo anh nên thử một chút.
Người phóng viên uống một ngụm, hương rượu ngọt hơn so với tưởng tượng của anh, mang theo những bọt khí nho nhỏ như đang được uống một giọt tinh chất mùa hè hòa tan cùng nước đá.
"Tuyệt lắm, không phải sao? Nhà của Albert có kinh doanh một nhà máy ủ rượu ở Finistère - tỉnh cực tây của Brittany - nhưng cậu ấy nhất quyết chạy khỏi bán đảo đầy mưa ấy để đến Paris học tập, thi lấy bằng hộ sỹ."
"Cuối cùng lại trở về bán đảo đầy mưa."
"Cuộc sống mà." Prudence xé một miếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-bat-tan-cua-ngai-loiseau/492954/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.