Nghiêm Hàn vừa thay áo blouse ra, thì nghe giọng của Trần Chú ở ngoài cửa phòng thay quần áo kêu hắn, “Nghiêm Hàn? Nghiêm Hàn?”
“Ở trong này.”
Nghiêm Hàn đáp ứng một tiếng, vừa săn tay áo sơ mi vừa đi ra, “Hôm nay cậu tăng ca hả?”
Trần Chú gác chân ngồi trên bàn cười tủm tỉm cao thấp đánh giá hắn, “Cậu định ăn mặc như vậy mà đi sao? Không quay về nhà thay bộ quần áo nhìn bảnh một chút để đi xem mắt hả?”
Nghiêm Hàn tức giận trợn trắng mắt, “Cậu còn mặt mũi mà nói chuyện này hả?”
“Sao lại không chứ?”
Trần Chú cười to, “Đây không phải chuyện tốt thì là gì, chứng tỏ lão thái thái xem trọng cậu.
Cho dù cậu không nghĩ đến chủ nhiệm cũng phải nể mặt của bà, người ta ngồi trên ngai vàng viện trưởng ước chừng hai mươi năm, tuổi tác, từng trãi đầy mình, cậu dám can đảm nói không với bà sao?”
Nghiêm Hàn hừ một tiếng, “Cậu chỉ biết gây phiền phức cho tớ thôi.”
Trần Chú nhô người ra sờ sờ tóc của hắn, “Không đồng ý có rất nhiều phương pháp, làm gì mà phải chọn cách làm tổn hại mặt mũi chứ? Đi gặp mặt, sau đó ở trên bàn ăn cố ý bày ra khuyết điểm của cậu, tỷ như ghiền thuốc này, trước mặt mọi người ngoáy lỗ mũi, thấy con gái mặc mini juyp liền nhìn miết hay gì gì đó.
Con gái người ta cũng không ngốc, tự nhiên liền nhìn ra cậu đối với cô ấy không có ý.”
Nghiêm Hàn gở tay hắn ra, “Vậy cậu cũng có thể nói trước với tớ một tiếng mà.”
Trần Chú dường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-diep-xuyen/334416/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.