🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 13: Người yêu cũ

Mục Trọng Hạ vừa ra khỏi lều, lập tức nhận được vô số ánh mắt chăm chú. Cậu đứng ở cửa, đang suy nghĩ nên hỏi ai vị trí nhà vệ sinh thì Gu’an tình cờ từ xa đi tới. Mục Trọng Hạ rất vui khi thấy cô em chồng ấm áp, đáng yêu, tốt bụng lại xinh đẹp này.

“Gu’an.” Cậu vẫy tay.

“Anh Hạ, dậy rồi hả.” Gu’an cũng rất vui khi thấy Mục Trọng Hạ, liền chạy tới nói: “Lúc a huynh đi còn dặn em phải để ý anh.”

Chẳng trách cậu vừa bước ra đã thấy Gu’an tới đây.

“Em đã ăn cơm chưa?”

Gu’an: “Em ăn rồi.” Cô vui vẻ nói: “Mỗ mụ còn tiếc, không muốn ăn đồ hộp với trái cây em mang về hôm qua.”

“Không ăn sẽ hỏng đấy.”

“Em có nói thế, cuối cùng mỗ mụ cũng ăn rồi.” Gu’an thầm nói trong lòng: [Mỗ mụ còn khóc nữa.]

Mục Trọng Hạ: “Gu’an, anh muốn đi vệ sinh. Nhà vệ sinh ở đâu thế?”

“Đi vệ sinh? Nhà vệ sinh?” Gu’an không biết từ này có ý gì.

Mục Trọng Hạ hơi xấu hổ, nói: “Ờm, thì là…”

Gu’an lập tức hiểu ra, cô không hề xấu hổ mà nói: “Để em dẫn anh đến đó, hơi xa.” Nói đến đây, Gu’an hơi áy náy.

“Cảm ơn.”

“Anh là najia của a huynh thì cũng là a huynh của em, em phải chăm sóc anh chứ.”

Mục Trọng Hạ toát mồ hôi, thực ra cậu lớn hơn Gu’an 2 tuổi, lẽ ra cậu mới phải là người chăm sóc Gu’an mới đúng. Gu’an dẫn Mục Trọng Hạ đi vệ sinh, dọc đường mọi người thấy cô thì đều chào hỏi, cũng tò mò nhìn Mục Trọng Hạ đội mũ, trông có vẻ không dễ hòa đồng bên cạnh. Cái này thì oan cho Mục Trọng Hạ rồi. Đối với người Dimata, bây giờ là mùa ấm, nhưng đối với cậu thì đã cuối thu rồi. Nhiệt độ thấp, gió thổi lạnh, thân thể Mục Tu lại cực kỳ yếu ớt mà. Nam nữ ở đây đều để tóc dài tết gọn gàng. Đàn ông thắt nhiều bím tóc dày vào nhau, còn những cô gái chưa chồng như Gu’an thì có vô số bím tóc mỏng, người đã lập gia đình thì dùng sừng thú để cuộn tóc lên, nhìn từ phía sau trông giống như hình lưỡi liềm. Sừng không dài lắm nên khi mùa tuyết đến đội mũ cũng sẽ không bất tiện.

Thực ra khu định cư của người Dimata rất không dễ chịu, đầy mùi tanh, các loại mùi lạ, thậm chí cả mùi phân. Người dân ở đây cũng không tắm thường xuyên. Tuy nhiên, Mục Trọng Hạ từng là giáo viên tại một trường nông nghiệp, vẫn thường chạy quanh các chuồng gia súc, chuồng ngựa, chuồng lợn và đồng ruộng, trên người người luôn có mùi phân bón hóa học, đã quen với việc bẩn thỉu và mệt mỏi nên cậu cũng cảm thấy không có vấn đề gì cả.

Nơi họ đang ở chính là nơi ở của thủ lĩnh bộ lạc, cũng là nơi ở của những chiến binh mạnh nhất của bộ lạc thứ ba. Lãnh thổ của bộ lạc thứ ba cũng không chỉ như những gì Mục Trọng Hạ đã thấy. Lãnh nguyên Yahan bao phủ một khu vực rộng lớn và lãnh thổ của mỗi bộ lạc cũng rất rộng lớn. Nghĩ mà xem, dân số của bộ lạc thứ ba khoảng 200.000 người, không thể bắt tất cả bọn họ tập hợp lại với nhau được. Bộ phận lãnh đạo có khoảng 40.000 người, và 40.000 người này cũng được chia thành nhiều khu vực tập trung lớn, trong đó khu vực quanh lều của thủ lĩnh là trung tâm và trọng tâm của bộ lạc thứ ba.

Gu’an dẫn Mục Trọng Hạ đi một đoạn, dừng lại ở rìa khu tập trung này. Phía trước có một nơi được bao quanh bởi hàng rào gỗ, đó là nhà vệ sinh, rất đơn sơ.

Gu’an: “Anh Hạ, em ở đây đợi anh.”

“… Ừm, cảm ơn em.”

Gu’an quay lưng lại, Mục Trọng Hạ nín thở bước tới. Khi ra khỏi đó, cậu thề sau này sẽ làm một chiếc bồn cầu thông minh!

Hít thở không khí trong lành bên ngoài, Mục Trọng Hạ cảm thấy như đã sang một thế giới khác. Gu’an nhìn bộ dạng đau khổ của anh, cảm thấy rất áy náy: “Nếu a huynh có nhà, anh Hạ cũng không cần tới đây.”

Ý là để cậu đi vệ sinh trong lều ấy hả? Đi tiểu thì đành chịu, nhưng đi gì gì kia thì tuyệt đối không được. Mục Trọng Hạ hỏi: “Trong bộ lạc có chỗ luyện kim loại không?”

Gu’an không hiểu tại sao cậu lại hỏi vậy, nhưng vẫn đáp: “Có. Nhưng tay nghề của bọn em rất thô sơ, không bằng Eden đâu.”

“Không sao, có là được mà.” Nghĩ phải đến tối Tesir mới về, Mục Trọng Hạ hỏi: “Gu’an, hôm nay em không bận à?”

Gu’an lắc đầu: “Không, mỗ mụ bảo em cứ đi theo anh.”

Thật là một người bà tuyệt vời.

Mục Trọng Hạ: “Thế em tới giúp anh nhé, tối nay cứ ăn cơm chỗ anh.”

Gu’an: “Tối nay em ăn cơm với mỗ mụ, còn phải nấu cho bà nữa.” Thực ra tối qua cô đã ăn rất nhiều đồ ăn của anh Hạ rồi, không thể ăn nữa. Nghĩ Gu’an sống cùng bà cụ và phải chăm sóc bà, Mục Trọng Hạ cũng không nài nỉ.

Khi cả hai đang bước đi thì có một người phụ nữ trang điểm mang theo một chiếc giỏ đi tới. Mục Trọng Hạ chỉ nghĩ cô ta là một người phụ nữ sống ở lều gần đó, nhưng Gu’an đã cảnh giác bước tới che trước người Mục Trọng Hạ. Mục Trọng Hạ buồn rồi, Gu’an còn cao lớn khỏe mạnh hơn cậu.

“Cô tới đây làm gì!” Gu’an quát lớn.

Đối phương nhẹ nhàng nói: “Nghe nói najia người Eden của Tesir thích ăn lá lệ nên tôi đã đi hái một ít.”

“Không cần cô! Tôi và Abiwo sẽ đi hái! Anh trai tôi cũng sẽ hái! Nijiang! Cô là najia của Terra và a mỗ của Yehe! Tránh xa a huynh của tôi và najia của anh ấy ra!”

“Gu’an…” Người phụ nữ khóc, khóc rất oan ức.

Xung quanh đã có thêm người đến.

“Gu’an, có chuyện gì vậy?”

“Cô ta lại tới! A huynh tôi đã có najia mới rồi, cô ta vẫn không từ bỏ ý định!”

Có người khuyên: “Nijiang, cô đừng như vậy nữa.”

Lại có người nói: “Gu’an, Tesir có najia mới, Nijiang cũng buồn.”

Gu’an: “Sao cô ta lại buồn! Là cô ta muốn theo Terra chứ không phải a huynh tôi không cần cô ta!” Gu’an thô lỗ nói với Nijiang đang buồn bã khóc lóc: “Có muốn tiếp tục làm najia của Terra hay không, đó là việc của cô. Tôi không cho phép cô lại gần a huynh tôi nữa! Càng không được phép lại gần anh Hạ của tôi!”

Gu’an xoay người, nắm cánh tay Mục Trọng Hạ đầy khí phách, đẩy Nijiang ra rồi kéo cậu đi. Chiếc giỏ trong tay Nijiang rơi xuống đất, lá lệ vương vãi khắp nơi. Nijiang ngồi xổm xuống, khóc lóc thảm thiết, có người lắc đầu rời đi, có người giúp Nijiang nhặt lá lệ lên rồi an ủi cô.

Gu’an rất tức giận, cứ đi thẳng về lều. Rửa tay xong, Mục Trọng Hạ mới hỏi: “Cô ấy là ai?” Vừa rồi Gu’an nói quá nhanh, cậu không hiểu rõ nội dung cho lắm, nhưng cũng không ngăn cản cậu nhận ra đối phương và Tesir đã từng có gì đó.

Gu’an cắn môi, Mục Trọng Hạ cười nói: “Anh không hẹp hòi như vậy, anh chỉ muốn biết cô ấy là ai thôi.”

Gu’an mở miệng, nhưng có hơi lo lắng, thận trọng nói: “Anh Hạ, chuyện giữa a huynh của em với cô ta đã là chuyện rất lâu rồi. Sau khi cô ta trở thành najia của Terra, a huynh cũng đã rút lui.”

“Terra?”

Cuối cùng, Gu’an vẫn nói ra.

Terra là anh trai cùng cha khác mẹ của Tesir. Mẹ ruột của Terra, Zhe La, đã sinh tổng cộng 4 người con, và chỉ có một mình Terra sống sót nên bà rất yêu quý Terra. Nijiang và Tesir bằng tuổi nhau, mẹ của Nijiang và mẹ của Tesir là chị em tốt, con cái của họ cùng sinh ra và lớn lên, chính là kiểu thanh mai trúc mã. Nijiang là mỹ nhân đẹp nhất trong bộ lạc, tất cả mọi người đều cho rằng tương lai, cô ta sẽ là najia của Tesir, cả Tesir cũng nghĩ vậy.

Năm Tesir 13 tuổi, mẹ hắn qua đời vì bạo bệnh, lúc đó Gu’an mới một tuổi. Năm tiếp theo, Terra 16 tuổi hoàn thành đợt rèn luyện của mình và gia nhập Hùng Ưng Vệ; cũng trong năm đó, Nijiang 14 tuổi trở thành najia của Terra. Khi sự việc xảy ra, tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, Tesir hỏi Nijiang tại sao, Nijiang nói hắn không thể cho cô ta một cuộc sống ổn định, và cô ta không muốn giúp hắn chăm sóc em gái. Terra có thể cho cô ta cuộc sống mà cô ta mong muốn.

Tesir không còn mẹ bảo vệ nữa, mà hắn cũng đã 13 tuổi rồi. Tuy hắn là con trai của thủ lĩnh, nhưng thủ lĩnh cũng sẽ không thiên vị đứa con trai này. Tesir phải sống một mình và chăm sóc em gái mình. Mặt khác, mẹ của Terra hiện tại là najia duy nhất của thủ lĩnh, anh ta lại đã gia nhập Hùng Ưng Vệ. Trong tương lai, chỉ cần trở thành Ưng Vương của Hùng Ưng Vệ, anh ta rất có thể sẽ là thủ lĩnh đời tiếp theo.

Trong quan niệm của người Dimata, sự lựa chọn của Nijiang không bị khinh thường mà còn được thông cảm. Cuộc sống của người Dimata quá khó khăn, một người phụ nữ xinh đẹp như Nijiang nên chọn chiến binh Dimata mạnh nhất làm người đàn ông của mình, cô ta có quyền tìm kiếm một cuộc sống hạnh phúc hơn cho mình. Trong một cuộc hôn nhân của Dimata, nếu một người đàn ông không thể cho người phụ nữ của mình cuộc sống mà cô ấy mong muốn thì người phụ nữ của anh ta có thể rời bỏ người đàn ông đó và chọn một người đàn ông khác. Sẽ không có ai làm khó người phụ nữ này, họ sẽ chỉ cho rằng người đàn ông này quá bất tài.

Tỷ lệ nam nữ của người Dimata vốn dĩ không cân bằng, mỗi người phụ nữ, mỗi người phụ nữ có khả năng sinh con đều là nguồn tài nguyên chất lượng cao. Việc Nijiang chọn Terra có thể cho mình cuộc sống tốt hơn trong tương lai là điều bình thường.

Tesir không quyết đấu Terra để giành lại Nijang, hắn chỉ lặng lẽ rút lui. Năm 16 tuổi, hắn vào núi một mình trong mùa tuyết rơi và mang ma thú đồng hành Muzai của mình về.

Mushka có trách nhiệm nuôi dạy cô con gái nhỏ của mình nhưng dù sao thì ông cũng là đàn ông. Với tư cách là thủ lĩnh, ông cũng chỉ giao Gu’an cho Zhela. Zhela chẳng hề quan tâm gì đến Gu’an, cho nên sau đó Baire mới đưa Gu’an đến ở cùng mình. Bất kể cha mình có cho Gu’an được bao nhiêu thì Tesir cũng đặt trách nhiệm nuôi em gái lên vai mình. Có thể nói, Gu’an là do mỗ mụ cùng anh trai nuôi lớn. Năm nay Gu’an 17 tuổi, đã được coi là cô gái lớn tuổi trong các bộ lạc Dimata. Có rất nhiều người trong bộ lạc đang theo đuổi Gu’an, nhưng Gu’an không quan tâm đến bất kỳ ai trong số họ. Khi nào cuộc sống của anh trai cô ổn định, cô mới tìm kiếm một người đàn ông. Bởi vì một khi trở thành najia của người đàn ông khác, cô sẽ không thể chăm sóc cho anh trai cùng Abiwo và Amunda nữa.

Sau khi có ma thú đồng hành, Tesir đã trở thành một dũng sĩ Dimata kiệt xuất. Sau khi trở về bộ lạc, hắn đồng ý người khác và có được najia của riêng mình. Abiwo là con trai cả của Tesir và là đứa con duy nhất còn sống trong ba người con của hắn với najia đầu tiên. Khi Abiwo lên 6 tuổi, người phụ nữ ấy chết vì đau xương. Trong những năm đó, mối quan hệ giữa bộ lạc thứ hai và bộ lạc thứ ba rất căng thẳng, sau đó bộ lạc thứ nhất ra mặt để hai bộ lạc thứ hai và thứ ba liên hôn. Misha, con gái của thủ lĩnh bộ lạc thứ hai, trở thành najia thứ hai của Tesir, con trai của thủ lĩnh thuộc bộ lạc thứ ba.

Misha kiêu ngạo lại tuỳ hứng. Cô ta coi thường bộ lạc thứ ba. Với cô ta, việc trở thành najia của Tesir đúng là thiệt thòi. Tesir vừa ít nói vừa lạnh lùng, càng không biết dỗ dành phụ nữ bằng những lời nói ngọt ngào. Misha đối xử với Abiwo rất tệ, cho nên Tesir đã nhiều lần nổi giận với cô ta. Misha đã cãi nhau với Tesir. Và vào năm thứ ba sau khi Misha trở thành najia của Tesir, thú dữ xâm chiếm với số lượng lớn, toàn bộ bộ tộc Dimata ở vùng lãnh nguyên Yahan rơi vào trận chiến khốc liệt với thú dữ.

Terra, người đã được thăng chức thành Ưng Vương của Hùng Ưng Vệ, đã bị mất một chân trong trận chiến đó. Tesir không gia nhập Hùng Ưng Vệ đã dẫn đầu một nhóm chỉ có 2.000 chiến binh Dimata đột nhập vào đàn thú hoang và giải cứu Terra cùng một phần Hùng Ưng Vệ do anh ta chỉ huy không thoát ra được. Sự hung hãn của Tesir trong trận chiến đó khiến tất cả những người có mặt đều choáng váng và phục tùng.

Terra đột nhiên trở thành phế nhân, thế giới của Nijiang như sụp đổ. Nijiang muốn quay lại với Tesir nhưng Tesir đã có Misha rồi. Và Misha vừa sinh đứa con thứ hai cho Tesir, Amunda. Nhưng Nijiang không quan tâm đến chuyện đó, cô ta đến thẳng lều của Tesir khóc lóc với hắn, nói mình nguyện ý làm najia của Terra là vì Zhela nói với cô ta là Terra thích mình. Sau này Terra sẽ trở thành thủ lĩnh, cô ta sẽ là najia duy nhất. Cô ta chỉ muốn sống một cuộc sống tốt hơn mà thôi.

Nijiang không cho rằng lựa chọn của mình là sai. Đối với rất nhiều phụ nữ Dimata, sự lựa chọn của Nijiang đều không thành vấn đề. Trước bánh mì, tình yêu chỉ là thứ yếu. Misha ngay từ đầu đã không thích Tesir, sau khi sinh đứa bé không lâu thì lại bắt gặp một người phụ nữ đến gặp Tesir. Misha tát Nijiang một cái rồi chạy thẳng đến lều của thủ lĩnh, chửi bới cha chồng rồi lấy của hồi môn quay lại bộ lạc thứ hai. Mushka tức giận đến mức đích thân đưa Tesir đến bộ lạc thứ hai nói cho ra nhẽ. Misha đưa ra một điều kiện, cô ta có thể tiếp tục làm najia của Tesir, nhưng Tesir phải ở lại bộ lạc thứ hai, cô ta sẽ không quay trở lại, và phải đuổi Nijiang ra khỏi bộ lạc thứ ba.

Cả Mushka và Tesir đều không thể chấp nhận điều kiện này. Tesir vào rừng săn 10 con bò sừng dài gửi sang bộ lạc thứ hai để bồi thường cho Misha, chính là bồi thường khi giải trừ mối quan hệ hôn nhân rồi một mình quay trở lại bộ lạc thứ ba. Sau khi Tesir trở về, Nijiang vui vẻ tiến tới. Cô ta sẽ là najia của Tesir. Tesir đáp lại bằng cách đưa Abiwo và Amunda đến lãnh địa của a thản Mugunai.

Trong hai năm tiếp theo, Nijiang cũng không làm phiền Tesir nữa. Nhưng vì Tesir đã được bổ nhiệm làm Ưng Vương – do Ưng Vương tiền nhiệm cũng bị thương nặng trong trận chiến đó – nên hắn phải trở về khu vực của thủ lĩnh. Abiwo đã có thể chăm sóc em trai Amunda của mình, Amunda cũng rất ngoan. Ông bố đơn thân Tesir đã dẫn hai đứa con bỏ nhà đi suốt hai năm, quay lại thì mới biết Nijiang đã sinh một đứa con gái cho Terra. Tính cả đứa con này, Nijiang đã sinh tổng cộng 4 đứa con, trong đó 3 đứa đầu chết khi chưa đầy 2 tuổi. Zhela nói với Nijiang là bà sẽ cho phép Nijiang ra đi, miễn là cô ta để lại một đứa con cho Terra, và Terra cũng đồng ý. Cho nên hai năm qua, Nijiang vì sinh con cho Terra nên mới không làm phiền Tesir.

Bây giờ Nijiang đã sinh con và Tesir cũng đã trở lại, Nijiang thu dọn đồ đạc và chuẩn bị chuyển đến lều của Tesir. Tesir nói thẳng với Zhela là hắn không muốn Nijiang, đồng thời nói với a phụ mình là bây giờ hắn không thích phụ nữ. Nijiang bị Tesir từ chối “không thương tiếc”, thậm chí Gu’an đã trưởng thành còn ném toàn bộ đồ đạc của Nijiang đến trước lều của Terra, bảo Terra hãy quản najia của mình cho tốt, đừng để cô ta quấy rầy anh trai mình.

Tesir không muốn Nijiang, nhưng Nijiang lại không bỏ cuộc. Chỉ có điều là cô ta không thể cứ thế chuyển đến lều của Tesir, bởi vì đại phù thủy đã lên tiếng, trừ khi Tesir thách đấu với Terra và bày tỏ ý định đoạt lại Nijiang, nếu không Nijiang vẫn là najia của Terra. Nếu Nijiang cứ nhất quyết muốn chuyển đến lều của Tesir, đại phù thủy sẽ yêu cầu thủ lĩnh tìm một người đàn ông mới cho cô ta. Nijiang không dám trái lệnh đại phù thủy, cô ta bắt đầu cầu xin Tesir tìm Terra quyết đấu, nhưng Tesir hoàn toàn phớt lờ. Tesir là Ưng Vương của Hùng Ưng Vệ, rất bận rộn, ban ngày rất ít khi ở trong lều. Nijiang không thể đi khắp bộ lạc tìm Tesir để quấy rầy hắn được. Abiwo và Amunda phớt lờ cô ta, hai đứa trẻ vẫn được mỗ mụ và cô chăm sóc, Zhela cũng không thích cô ta nữa nên Nijiang cũng không thể ra tay từ chỗ hai đứa nhỏ được.

Tesir tránh khỏi Nijiang tận 5 năm và sau đó đưa Mục Trọng Hạ về. Quả nhiên. đúng như lời hắn nói, hắn không thích phụ nữ nữa nên đã mang về một người đàn ông Eden.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.