🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 124: Kế hoạch

Lần này, trận thế của bộ lạc thứ nhất và thứ hai, dù là trẻ con trong lãnh địa thủ lĩnh cũng có thể nhận ra có điều gì đó khác thường. Bốn cự ma tượng muốn đấu với ba con của bộ lạc thứ ba. Sakosa và Dan Ega muốn dẫn cự ma tượng xông vào, đã bị Mushka mạnh tay cử người mang theo pháo ngắn thuật pháp chặn lại ở bên ngoài. Bộ lạc thứ ba giờ không chỉ có một khẩu pháo ngắn. Lần trước, trong chuyến đi đến Venice, mth đã lấy được 10 khẩu từ hiệp hội cơ khí Venice, trong chuyến đi đến đây, Taqilan cũng đã mang theo hai khẩu. Những vũ khí pháp thuật “hạng nặng” như pháo ngắn từ cấp trung trở lên, cũng bị cấm xuất khẩu ở Venice. Mục Trọng Hạ có thể lấy được 10 khẩu đã là nhờ hiệp hội cơ khí Venice nể mặt cậu.

10 khẩu pháo ngắn, chia đều cho cả lãnh địa của các Tượng Vương, mỗi bên ba khẩu, lãnh địa thủ lĩnh có thêm 5 khẩu do Mục Trọng Hạ mang đến. 5 khẩu pháo ngắn xếp thành hàng, Sakosa và Dan Ega cũng chỉ có thể cân nhắc thật kỹ, rồi xuống khỏi lưng cự ma tượng, cưỡi ngựa vào lãnh địa thủ lĩnh. Sắc mặt của Sakosa và Dan Ega cực kỳ khó coi, cũng không hề che giấu sự khó chịu này. Chỉ mới bao lâu, vậy mà bộ lạc thứ ba đã có đến 5 khẩu pháo ngắn! Rốt cuộc là kẻ nào, những thương nhân Eden nào dám bán những vũ khí thuật pháp bị cấm xuất khẩu này cho bộ lạc thứ ba! Najia của Tesir rốt cuộc có thân phận gì ở Eden? Tại sao lại đến Yahan? Tại sao lại đến bộ lạc thứ ba?

Trong lòng Sakosa và Dan Ega thoáng qua vô số ý tưởng và suy đoán, và càng lúc càng hướng đến âm mưu làm rối loạn trật tự Yahan, tái tổ chức cấu trúc bộ lạc Yahan. Có phải đã bình yên lâu như vậy, cuối cùng Eden cũng chủ động ra tay với Yahan?

Abiwo vội vã quay trở lại lều thủ lĩnh, đứng bên cạnh Mục Trọng Hạ. Bốn cự ma tượng do Sakosa và Dan Ega mang đến đã bị chặn lại bên ngoài, mỗi người mang theo 5000 quân, rồi cố tình dẫn nửa số này vào trong, và tất cả các chiến binh mà hai người dẫn theo đều có ma thú đồng hành. Các dũng sĩ ở lại trong lãnh địa thủ lĩnh mang theo ma thú của mình trong tư thế chiến đấu, bảo vệ lều thủ lĩnh, ngay cả Mục Trọng Hạ ngồi trong lều trưởng cũng có thể ngửi thấy bầu không khí đầy mùi thuốc súng.

Sakosa và Dan Ega bước lên bậc thang trước lều thủ lĩnh, mặt mũi u ám bước gần lều. Đằng sau hai người, con trai của Sakosa là Hedunji và Heldin đều đã đến. Con trai của Dan Ega là Khumila và Kemulo(1) – người đã mất một cánh tay cũng đã đến, còn có Misha, người mà cả lãnh địa thủ lĩnh đều cực kỳ ghét, cũng không quan tâm đến cảnh cáo của Tesir, lại xuất hiện lần nữa. Dù Mục Trọng Hạ là đàn ông, không quá chấp nhặt với phụ nữ, nhưng với người phụ nữ này, cậu hoàn toàn không muốn che giấu vẻ chán ghét của mình.

Một nhóm người bước vào, không ai chào hỏi nhau, không có những câu xã giao thường thấy, tất cả đều ngồi xuống với vẻ mặt có phần tức giận. Misha ngồi sau Dan Ega, đôi mắt vốn kiêu căng không thèm nhìn ai, giờ lại đang chằm chằm vào Mục Trọng Hạ. Mục Trọng Hạ chỉ nhấc mí mắt lên, không tỏ vẻ gì. Cậu tựa vào người Moxi, để một cuốn sách tiếng Eden trên đùi và tiếp tục đọc.

Bàn tay có móng dài của Misha bỗng nắm chặt lại. Sakosa, Dan Ega… tất cả những người vừa bước vào đều nhìn thẳng vào Mushka, rồi đồng loạt hướng ánh mắt về phía Mục Trọng Hạ, cùng với cuốn sách trong tay cậu.

Mục Trọng Hạ dường như không nhận ra ánh nhìn từ nhiều người như vậy, cậu lật sang một trang mới, vẻ mặt bình thản. Sakosa và Dan Ega nheo mắt lại, Hedunji, Heldin và Khumila cũng thế, chỉ có Kemulo cúi đầu, không biết đang nghĩ gì.

Hành động này của Mục Trọng Hạ trong lều của mình thì rất bình thường. Nhưng ở đây, trước mặt một đám người mù chữ, hành động này lại giống như một cái tát thẳng vào mặt những người vừa đến, cho họ thấy sự khác biệt rõ ràng về địa vị giữa cậu và họ.

“Najia của Tesir.”

Sakosa lên tiếng, nhưng không phải với Mushka. Mục Trọng Hạ ngẩng đầu, người hơi ngồi thẳng lại, gật đầu nhẹ, nói bằng tiếng Eden: “Ngài Sakosa.”

Ngài, chứ không phải thủ lĩnh. Lúc này, Mục Trọng Hạ không chỉ ngồi đây với tư cách là najia của Tesir, mà còn là một người Eden không bị ràng buộc bởi điều lệ của Yahan.

Quả thật, lời nói của Mục Trọng Hạ khiến sắc mặt Sakosa và Dan Ega càng trở nên khó coi hơn. Nếu ánh mắt có thể giết người, thì ánh mắt của Misha đã giết Mục Trọng Hạ không biết bao nhiêu lần.

Sakosa chỉ nói có vậy, rồi không nói thêm gì nữa. Ông ta nhìn chằm chằm Mục Trọng Hạ một lúc, rồi quay sang Mushka: “Mushka, Thần Tuyết ban cho người Dimata sự can đảm; hùng ưng ban cho người Dimata khí phách chinh phục Yahan. Bộ lạc thứ ba đã nhận được sự giúp đỡ của người Eden, nhưng người Dimata vẫn là người Dimata, can đảm của người Dimata không nên dựa vào vũ khí thuật pháp của Eden.”

Mục Trọng Hạ thầm cười lạnh.

Mushka nhướn mày: “Chiến binh người Dimata tất nhiên không dựa vào vũ khí thuật pháp của Eden, nhưng vũ khí thuật pháp của Eden lại có thể giúp người Dimata g**t ch*t nhiều dã thú hơn. Vũ khí của người Dimata sẽ không bao giờ hướng vào người Dimata, trừ khi là kẻ thù không đội trời chung.”

Sắc mặt Sakosa và Dan Ega sắc mặt lạnh lùng, Mushka thẳng thừng nói: “Mùa tuyết còn chưa hoàn toàn kết thúc, hai vị thủ lĩnh đến bộ lạc thứ ba của ta vào lúc này, còn mang theo cự ma tượng, là có ý gì?”

Sakosa: “Mushka, năm bộ lạc Yahan, hiện tại bộ lạc thứ ba các người được người Eden giúp đỡ, chắc chắn cũng không muốn mãi ở vị trí thứ ba. Người Dimata, mạnh được yếu thua. Ta và Dan Ega quyết định, bộ lạc thứ nhất và thứ hai sẽ tổ chức một cuộc chiến giữa cự ma tượng với bộ lạc thứ ba các người. Nếu bộ lạc thứ ba thắng, từ giờ trở đi, các người sẽ là bộ lạc đứng đầu Yahan.”

Mushka vừa nghe, sắc mặt đã xanh mét: “Bộ lạc thứ nhất và thứ hai các người liên thủ, tổ chức cuộc chiến giữa cự ma tượng với bộ tộc thứ ba chúng ta?!”

Cuộc chiến cự ma tượng, là cuộc tranh đấu giữa những cự ma tượng của các bộ lạc. Nói hay thì là sự so tài giữa các bộ lạc; nói khó nghe thì chính là dấu hiệu của chiến tranh giữa các bộ lạc. Mỗi con cự ma tượng đều là báu vật của bộ lạc, đưa cự ma tượng ra chiến đấu, chẳng khác nào đã rạn nứt quan hệ. Mà Sakosa và Dan Ega lại công khai muốn làm điều đó.

Sakosa: “Bộ lạc thứ nhất và thứ hai mỗi bên đưa ra hai cự ma tượng, bộ lạc thứ ba các người có thể liên minh với bộ lạc thứ tư và thứ năm.”

Bộ lạc thứ tư và thứ năm chỉ có hai cự ma tượng, nếu một con bị thương, thì mùa tuyết năm tới họ phải làm sao? Mushka là thủ lĩnh bộ lạc thứ ba, khi bộ lạc thứ tư và thứ năm đã quyết đầu quân theo họ, làm sao ông có thể kéo hai bộ lạc kia vào việc này được?

Đây không phải là âm mưu, đây là dương mưu rồi.

Mushka không đồng ý, có nghĩa là thừa nhận bộ lạc thứ ba vẫn không bằng bộ lạc thứ nhất và thứ hai; nếu đồng ý, đối phương có 4 con cự ma tượng, trong khi bộ lạc thứ ba chỉ có 3 con. Nếu ba cự ma tượng đều tham gia cuộc tranh đấu này…!

Misha cười lạnh: “Sao vậy, thủ lĩnh Mushka không dám à?”

“Thưa ngài Mushka, khi các thủ lĩnh bộ lạc Yahan bàn chuyện quan trọng, có phải bất kỳ người phụ nữ nào cũng có thể xen vào không? Hay cô Misha này là đại phù thuỷ của bộ lạc thứ hai? Tại sao ngài Dan Ega lại luôn mang theo con gái mình đến mọi nơi như vậy? Bộ lạc thứ hai là do cha con họ cùng lãnh đạo sao?”

Mục Trọng Hạ vừa nói, Misha nổi giận đứng dậy, Dan Ega: “Misha, đi ra ngoài.”

Misha: “Cha!”

“Đi ra ngoài!”

Misha tức giận lườm Mục Trọng Hạ, rồi quay lưng bước ra ngoài.

Mục Trọng Hạ vẫn không có ý định nhượng bộ Dan Ega, mà tiếp tục mỉa mai: “Thưa ngài Dan Ega, với tư cách là thủ lĩnh bộ lạc thứ hai, ngài vẫn nên giữ lễ phép một chút. Ngài yêu chiều con gái ngài cũng không sai, nhưng trong những dịp nghiêm trọng như thế này, tốt nhất đừng có lần nào cũng để cô con gái không biết điều của ngài có mặt. Việc ngài không quản được bộ lạc như thế là việc của bộ lạc thứ hai, nhưng ra ngoài, ngài vẫn nên giữ thể diện cho bộ lạc mình. Nếu ở Yahan, hành động của ngài chỉ khiến mọi người cười nhạo vì không hiểu quy tắc.”

Mỗi câu quy tắc được nói ra khiến Dan Ega cảm thấy rất khó chịu, ông ta lạnh lùng cảnh cáo: “Najia của Tesir, đây là Yahan, ngươi chỉ là một người Eden, lại còn là najia của người Dimata chúng ta.”

Mục Trọng Hạ: “Dù tôi là najia của Tesir, nhưng công việc bộ lạc thứ ba thì tôi vẫn có quyền quyết định, và có thể can thiệp.”

Mushka rất phối hợp gật đầu: “Đúng vậy. Về việc của bộ lạc thứ ba, Mục đại sư có thể quyết định.”

Sakosa và Dan Ega đều ngạc nhiên. Việc của bộ lạc thứ ba lại có thể để một najia người Eden quyết định sao? Nếu người này thực sự có thể làm chủ việc của bộ lạc thứ ba, thì giờ cũng đã có đủ tư cách ngồi ở đây. Dù Dan Ega rất yêu chiều Misha, nhưng cũng chưa bao giờ nói rõ là Misha có thể làm chủ bộ lạc thứ hai. Trong năm bộ lạc Yahan, người phụ nữ duy nhất có thể làm chủ chỉ có đại phù thuỷ, ngay cả najia của thủ lĩnh cũng không có tư cách đó.

Sakosa: “Mushka, bộ lạc thứ ba đã được ‘người Eden’ làm chủ rồi sao?”

Mục Trọng Hạ: “Có một câu nói cổ xưa, rằng, ‘lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó’, tôi là najia của Tesir, cũng đã là người Dimata. Khi Tesir có mặt, tôi là najia của anh ấy; khi Tesir không có mặt, tôi là đại diện của anh ấy. Hai vị thủ lĩnh đến đột ngột, khi Tesir trở về, tôi tự nhiên sẽ trở lại lều của tôi.”

Mục Trọng Hạ nói như vậy khiến sắc mặt Sakosa và Dan Ega xanh lét, đây là đang nhắc khéo việc họ nhân cơ hội Tesir không có mặt mà kiếm chuyện, như thể họ sợ Tesir vậy! Dù họ có thực sự chọn thời điểm này để đến đây vì biết Tesir có thể không có mặt, nhưng họ lại sợ hắn chắc?!

“Thủ lĩnh.” Hedunji và Khumila cùng lên tiếng, nhắc nhở hai vị a phụ chuyện quan trọng nhất.

Sakosa hít một hơi thật sâu: “Mushka, tranh đấu cự ma tượng, bộ lạc thứ ba các người nhận hay không?”

Nét mặt Mushka lạnh lùng, đại phù thuỷ không lên tiếng, trong tình huống này, bà không thể ra mặt ngăn cản, cho dù không thể giữ được một con nào của bộ lạc thứ ba. Đối phương đã chuẩn bị mà đến, chắc chắn cũng đã lựa chọn cự ma tượng mạnh nhất.

Mục Trọng Hạ: “Tranh đấu cự ma tượng, được, mười ngày sau.”

Mushka và đại phù thủy đều nhìn về phía cậu.

Mục Trọng Hạ không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ nhìn người đến khiêu khích mà nói: “Hai vị thủ lĩnh không nói một lời đã muốn đấu, ít nhất cũng phải cho bộ lạc chúng tôi và cự ma tượng một chút thời gian chuẩn bị. Hơn nữa, cự ma tượng mà các người mang đến cũng cần nghỉ ngơi.”

Sakosa nheo mắt lại, Dan Ega cũng có hơi không chắc chắn, người Eden này có hiểu ý nghĩa của việc tranh đấu cự ma tượng không?

Mushka: “Mười ngày sau, tranh đấu cự ma tượng!”

Mushka đã quyết định, Sakosa và Dan Ega dù có thấy kỳ lạ với việc Mục Trọng Hạ “điều hành” cũng phải đồng ý, vì đây vốn là đề xuất của họ. Bộ lạc thứ ba có thể lùi bước, nhưng họ thì tuyệt đối không thể!

Sakosa và Dan Ega: “Mười ngày sau, tranh đấu cự ma tượng!”

Mục Trọng Hạ: “Nếu đã là tranh đấu cự ma tượng, thì bộ lạc thứ tư và thứ năm cũng cần có người đến chứng kiến kết quả của cuộc đấu.”

Mushka hoàn toàn phối hợp: “Người đâu!”

Ngay lập tức có người bước vào.

Mushka đã ra lệnh trước mặt Sakosa và Dan Ega, cử người đi thông báo cho bộ lạc thứ tư và thứ năm, mười ngày sau, bộ lạc thứ ba sẽ đấu với bộ lạc thứ nhất và thứ hai.

Lệnh này lẽ ra phải do Sakosa, thủ lĩnh bộ lạc thứ nhất, ban hành, nhưng Mushka lại đi trước một bước. Sakosa tức giận đứng dậy: “Mười ngày sau, ta chờ đám cự ma tượng của bộ lạc thứ ba ra sàn đấu, đừng bỏ chạy giữa chừng!”

Hừ lạnh một tiếng, Sakosa dẫn theo Hedunji và Heldin rời đi.

Dan Ega dẫn theo Khumila và Kemulo cũng rời đi.

Trước khi đi, Khumila còn đặc biệt nhìn một cái về phía Moxi. Đợi khi chắc chắn họ đã đi xa, Mục Trọng Hạ nghiêm túc nói: “Thủ lĩnh, xin hãy cử người canh giữ phòng luyện kim. Abiwo, triệu tập tất cả những người đã làm việc trong phòng luyện kim tới. Ngoài ra, đo kích thước của cự ma tượng, trước đêm nay phải đưa cho ta.”

Abiwo: “Vâng!”

Mục Trọng Hạ cầm sách rời đi.

Trong lều chỉ còn lại Mushka và đại phù thủy, đại phù thủy lập tức thì thầm hỏi: “Thủ lĩnh, ý của Mục đại sư không phải là…”

Mushka vừa nhìn về phía Moxi đang mặc áo giáp quái thú đi theo Abiwo rời đi, im lặng gật đầu.

Gió: (1): đoạn này tôi nghĩ tác giả nhầm, mấy chương trước, tác giả có nói Kemulo đã chết. Nhưng có thể vì quá nhiều nhân vật nên quên chăng? Thôi thì anh em cứ bỏ qua rồi đọc đi vậy.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.