🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 132: Tâm tư của Eden

Là bên đến muộn nhất trong cuộc đàm phán, mặc dù Eden đã điều động một vạn quân tinh nhuệ, nhưng trước sức mạnh của quân đội khổng lồ gồm quái thú và cự ma tượng của người Dimata, khí thế của Eden lại có phần yếu ớt. Tesir ngồi trên lưng cự ma tượng, đôi mắt xanh lạnh lùng nhìn xuống hoàng tử và chủ soái của Eden. Khi xe ngựa của đối phương tiến lại gần và họ bước xuống, Tesir cầm trường thương thuật pháp, nhảy xuống từ lưng cự ma tượng. Tiếng tù và cự ma tượng vang lên, các ma thú đè thấp người, ngựa chiến hí vang, người Dimata đang thể hiện sự tức giận và bất mãn của họ đối với những kẻ đến gần, cùng với quyết tâm chiến đấu bất cứ lúc nào.

Đại công tước Aura là chủ soái của Eden, cao lớn và cường tráng. Hoàng tử Kedel thấp hơn ông ta một cái đầu. Nhưng ngay cả Aura là người nổi bật trong quân đội Eden, ông ta vẫn cảm thấy mình hơi nhỏ bé trước những chiến binh Dimata này. Khi Tesir tiến lại gần, trong lòng Aura cảm thấy khó chịu, đối phương quá cao, chỉ riêng chiều cao đã khiến ông ta cảm thấy có phần yếu thế, điều này khiến Aura, người luôn đứng trên người khác, cảm thấy không thoải mái.

Dù trong lòng không thoải mái, nhưng trên mặt Aura vẫn giữ được vẻ bình tĩnh. Đại Tư Mansong và Đại Tư Jitong cũng đã đến. Ba bên đã giới thiệu ngắn gọn cho nhau. Khi biết vương quốc Eden đã cả cử đại hoàng tử và nhị hoàng tử đến, thậm chí cả Đại công tước Aura cũng tự mình tới, Mansong và Jitong hiểu ngay ý Quốc vương Elis và sự coi trọng mà ông ta đặt vào cuộc đàm phán này. Điều này cũng rất bình thường, nếu Quốc vương Elis không muốn lãnh thổ và thần dân của mình chịu tổn thất nặng nề, ông ta buộc phải coi trọng cuộc đàm phán lần này.

Đại sứ Eden vừa mới đến, cũng không thể lập tức tiến hành đàm phán. Hai bên đã đến trước đều không ở trong thị trấn, đại công tước Aura đã hỏi ý kiến của hai hoàng tử và quyết định cũng hạ trại bên ngoài. Bên ngoài thị trấn Lumbata, lều của Eden, Venice và Yahan được bố trí thành ba khu vực. Lều của Venice và Eden đều có đá quý biểu thị thân phận, chỉ có lều của Yahan là màu trắng thuần.

Đứng bên cửa sổ lưu phách, đại công tước Aura, hoàng tử Kedel và hoàng tử Sulei nhìn về phía lều Yahan, nơi có một con cự ma tượng – khổng lồ. Cự ma tượng của Dimata là ma thú mà người Eden sợ nhất. Và khi nhìn một con cự ma tượng được trang bị giáp toàn thân ở cự li gần, cảm giác sợ hãi lại càng tăng lên.

Lúc này, từ một lều của Yahan, một người phụ nữ xinh đẹp, ăn mặc quý phái bước ra. Trong mắt đại công tước Aura hiện lên vài phần sắc lạnh. Hoàng tử Kedel thì thầm: “Đó là Taqilan, pháp sư cấp thượng của Venice, em gái của Đại Tư Jitong. Taqilan là thiên tài pháp thuật nổi danh của Venice, đã học ở Eden 8 năm.”

Hoàng tử Sulei: “Trong lúc Eden chưa kịp phát giác, mối quan hệ giữa Venice và Yahan đã trở nên rất thân thiết rồi.”

Lại có một người đàn ông Dimata bước ra từ trong lều, một chân của anh là chân giả, nhưng chân giả đó rất kỳ lạ, ngay cả ở Eden cũng không có chân giả như vậy. Ba người bên cửa sổ thấy người đàn ông Dimata nhanh chóng đuổi theo Taqilan, một tay rất tự nhiên ôm eo Taqilan và cúi đầu nói gì đó với cô. Taqilan cười duyên dáng, người đàn ông ôm eo cô và bước vào một lều khác.

Đại công tước Aura, hoàng tử Kedel và hoàng tử Sulei đều nheo mắt lại. Hoàng tử Sulei: “Liệu có phải thợ cơ khí hỗ trợ cho Yahan vốn không phải thợ cơ khí Eden, mà là Venice không?”

Đại công tước Aura không nói gì.

Lúc này có người ở bên ngoài gọi: “Điện hạ, đại công tước.”

Hoàng tử Kedel: “Vào đi.”

Người vào là quản lý được hiệp hội cơ khí phái đến, Tondo. Tondo bước vào với vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Hai vị điện hạ, đại công tước, tình hình bên phía Dimata có vẻ nghiêm trọng hơn chúng ta dự đoán.”

Đại công tước Aura bảo Tondo ngồi xuống, Tondo nhíu mày nói: “Người của chúng tôi phát hiện ra rằng Dimata có một loại ống âm thanh nhỏ không cần dây, có thể truyền âm ở khoảng cách xa.”

Trong mắt đại công tước Aura và hai vị hoàng tử hiện lên sự kinh ngạc, đại công tước Aura lập tức hỏi: “Nói rõ hơn.”

Tondo: “Người của chúng ta phát hiện có lính tuần tra gần lều của người Dimata cầm một thứ màu đen, kích thước bằng bàn tay, họ nói chuyện với thứ đó. Sau đó, chúng tôi phát hiện ra là thứ đó dường như có thể truyền âm! Còn nữa! Chiếc chân giả của Dimata, tôi chưa từng thấy ở Eden. Những bộ giáp của người cùng ma thú Dimata được thiết kế rất tinh vi, đây không phải là thứ mà thợ cơ khí Eden có thể thiết kế ra. Hoặc là thợ cơ khí của bên đối phương không đến từ Eden; hoặc là thợ cơ khí hỗ trợ Yahan đã ẩn danh ở Eden và không đăng ký với hiệp hội cơ khí.”

Trong đoàn sứ giả mà Eden phái đến lần này, Tondo là một quản lý của hiệp hội cơ khí và còn dẫn theo hơn 20 thợ cơ khí, có cấp cao, có cấp thấp, để quan sát và nghiên cứu những vật phẩm pháp thuật của Dimata một cách trực quan hơn. Và ngay khi đến, vừa tiếp xúc với những vật phẩm thuật pháp của Dimata, Tondo đã không thể bình tĩnh nổi. Đối với những người xuất sắc trong hiệp hội cơ khí như họ, thường chỉ cần nhìn qua vài lần là có thể phân tích tổng quan về một vật phẩm thuật pháp.

Tondo tiếp tục: “Đại sư Mengri của Venice dường như rất quen thuộc với người Dimata bị tàn tật kia.”

Ngón tay của đại công tước Aura gõ nhẹ lên đầu gối. Ông ta nhận ra Tondo dường như có điều gì đó muốn nói, nhưng có lẽ vì có hai vị hoàng tử ở đó, y lại nuốt lời xuống.

Đại công tước Aura: “Anh dẫn người tiếp tục quan sát, cố gắng tiếp cận gần hơn xem, ta sẽ tìm đại sư Mengri nói chuyện.”

Tondo gật đầu.

Kedel và Sulei mặc dù là hoàng tử, nhưng chỉ là người thừa kế ngai vàng, chưa phải là thái tử chính thức. Trong khi đó, đại công tước Aura với tư cách là tổng tư lệnh quân đội của Eden, rõ ràng có uy tín cao hơn hai vị hoàng tử, đây cũng là lý do mà đại công tước Aura là trưởng đoàn sứ giả lần này, hai vị hoàng tử cũng cần lắng nghe ý kiến của ông nhiều hơn.

Sau khi thảo luận thêm một lúc, hai vị hoàng tử rồi trở về lều của mình nghỉ ngơi. Lúc này, Tondo mới nói với đại công tước Aura: “Đại sư Taqilan là ‘bạn cũ’ của đại sư Linaiva.”

Trong mắt đại công tước Aura lóe lên một tia sắc bén: “Linaiva của gia tộc Bice?”

Tondo gật đầu.

Mặc dù Tondo là quản lý trong hiệp hội cơ khí, nhưng với tư cách là thư ký của tổng hội, y cũng rất quen thuộc với những pháp sư nổi tiếng trong các gia tộc pháp sư ở Eden. Tương tự, những người trong gia tộc pháp sư Eden cũng quen thuộc với những người trong gia tộc cơ khí.

Khi Tondo nhắc đến “bạn cũ”, đại công tước Aura lập tức hiểu ý nghĩa của nó. Đại công tước Aura hiểu rất rõ về sự hỗn loạn trong đời sống riêng tư của những người trong các gia tộc cơ khí và pháp sư nổi tiếng ở Eden. Thậm chí ngay cả ông cũng còn có vài tình nhân, điều này ở Eden rất bình thường.

Taqilan là bạn cũ của Linaiva, với tính cách đa tình của Linaiva, điều gì xảy ra giữa hai người thì chẳng cần nói cũng biết. Đại công tước Aura: “Ý là, đại sư Taqilan hoàn toàn có thể làm cầu nối cho thợ cơ khí Venice với Yahan?”

Tondo nói: “Rất có thể là Taqilan thực sự đã giới thiệu thợ cơ khí và pháp sư của Venice cho Yahan, nhưng thợ cơ khí của Venice chắc chắn không có khả năng làm đến bước này. Ngay cả đại sư Mengri cũng không thể. Nếu không thì Venice đã sớm thiết kế ra xe cơ khí rồi.”

Eden luôn áp dụng chính sách vừa cám dỗ vừa đàn áp đối với thợ cơ khí của Venice. Những thợ cơ khí và pháp sư của Venice sẵn lòng ở lại phục vụ Eden sẽ được Eden cho thêm một chút đãi ngộ, có vẻ như được trọng dụng. Còn những người không muốn ở lại Eden thì sẽ bị đàn áp tuyệt đối, không để họ nắm giữ những kiến thức và kỹ năng về cơ khí và thuật pháp có thể đe dọa đến Eden.

Đại công tước Auro: “Cần phải tìm hiểu rõ các vật phẩm thuật pháp của người Dimata, đặc biệt là loại vũ khí thuật pháp có thể ném ra và phát nổ.”

Tondo gật đầu thật mạnh, không cần đại công tước ra lệnh, y cũng phải làm rõ!

Tối hôm đó, không mấy người có thể ngủ ngon. Trong lều của Taqilan, đại sư Mengri và Terra đều có mặt. Đại sư Mengri có vẻ lo lắng, nói với Terra: “Người Eden chắc chắn sẽ điều tra nguồn gốc của số lượng lớn vật phẩm thuật pháp mà Yahan sở hữu, họ sẽ lần ra đến Hani Samer.”

Đó cũng là điều khiến Taqilan lo lắng, vì vậy cô đã gọi Terra đến, trực tiếp bỏ qua việc hỏi Tesir chỉ luôn làm mà không thích nói kia. Terra nói: “Khi Sakosa và Dan Ega liên hợp với lính đánh thuê Eden để ám sát Tesir và đại sư Samer, thì đám người đó cũng đã biết đến sự tồn tại của cậu ấy rồi. Những thương nhân của Eden biết Tesir có một najia đến từ Eden. Lần này Tesir xuất quân cũng là để bảo vệ đại sư Samer.”

Mengri lập tức nghĩ đến: “Tesir có ý định để Hani Samer vĩnh viễn tránh ở Yahan sao?”

Terra: “Nhiều người ở Ailin đã biết Frieden đã dùng đứa con ngoài giá thú của mình để đổi lấy một đứa con khác từ tay người Dimata. Nếu Eden muốn điều tra, họ sẽ nhanh chóng tìm ra thân phận của đại sư Samer. Tesir muốn nói với người Eden, rằng người Dimata có khả năng đánh trả lại Eden. Vì vậy, tốt nhất là họ không nên có ý định không tốt với đại sư Samer nữa.”

Mengri gật đầu: “Quả thật. Nếu không phải Eden cảm thấy bị đe dọa, đại công tước Aura sẽ không tự mình ra mặt. Quốc vương Elis cũng sẽ không cử hai hoàng tử đi, mà một người trong đó còn là đại hoàng tử.”

Taqilan biết rõ nguồn gốc thật sự của Mục Trọng Hạ, cô nói: “Hani Samer là một thiên tài thực sự, việc cậu ấy tránh ở Yahan sẽ an toàn hơn. Dù Eden có biết đến sự tồn tại của cậu ấy thì họ cũng không có khả năng đến Yahan để đưa cậu ấy trở về Eden, mà ngược lại sẽ càng e ngại cậu ấy, e ngại người Dimata. Điều này chỉ có lợi cho Venice.”

Đại sư Mengri gật đầu: “Mặc dù rất tiếc là sau này khó có thể gặp lại Hani Samer, nhưng hiện tại, an toàn của cậu ấy mới là quan trọng nhất. Nói thật, sức chiến đấu mà các anh thể hiện lần này cũng khiến tôi rất ấn tượng.”

Terra khiêm tốn mỉm cười.

Đại sư Mengri thật sự quan tâm đến an toàn của Mục Trọng Hạ. Sau khi rời khỏi lều của Taqilan, ông không nói thêm gì với người khác về mục đích thực sự của Tesir khi đến Eden báo thù.

Đại sư Mengri đã đi, Taqilan nói: “Tondo là thợ cơ khí cấp miện.”

Terra: “Em biết anh ta à?”

Taqilan: “Nhìn từ áo choàng thợ cơ khí của Tondo thì biết.”

Terra gật đầu, nói: “Có vẻ như Eden thực sự rất e ngại chúng tôi.”

Taqilan: “Trước đây, em đã từng gặp Tondo ở Eden, khi đó y vẫn là thợ cơ khí cấp hình, là một giảng viên tại Học viện Cơ khí Athens. Bây giờ đã là thợ cơ khí cấp miện, còn là một thư ký của tổng hội, có vẻ như là một người biết kinh doanh, có chút tài năng.” Khi phái đoàn Eden đến, trong lúc ba bên giới thiệu với nhau, họ đã giới thiệu về thân phận thư ký của Tondo.

Terra ngạc nhiên: “Thợ cơ khí cấp miện mà chỉ là một thư ký sao?”

Taqilan liếc anh: “Y là thư ký của ‘Hiệp hội cơ khí Eden’. Để trở thành thư ký của hiệp hội này không chỉ cần thực lực đâu. Gia đình Tondo ở Eden cũng phải có chút địa vị. Chỉ không biết…”

Terra: “Không biết gì?”

Taqilan lắc đầu. Nghĩ bụng: không biết người đàn ông có mái tóc xám tro đó hiện đang có cấp bậc và địa vị gì. Nhưng với địa vị của gia tộc Amai ở Eden, người đàn ông đó giờ cũng ít nhất phải là một thư ký của hiệp hội. Dù sao thì tài năng của người đàn ông đó cũng thuộc hàng số một số hai trong gia tộc Amai, nếu không thì cũng chả có khả năng có nhân tình khắp nơi như vậy.

Đêm đó trôi qua rất chậm trong sự giày vò của một số người, và lại nhanh chóng qua đi trong giấc ngủ của những người khác. Tiếng tù và cự ma tượng đánh thức Tondo – người gần sáng mới ngủ được. Đàn ông Dimata lúc có chiến tranh thường không ngủ sâu nên cũng dậy sớm. Ma thú của họ duỗi người, để các bạn đồng hành giúp chúng chải lông rồi thả ra ngoài tìm thức ăn. Cửa thành mở ra, từng xe thịt tươi được đưa ra, phục vụ cho đám ma thú khổng lồ kia.

Venice rất chu đáo với các chiến sĩ Dimata, không chỉ tự nguyện đảm nhận bữa ăn mà còn hỗ trợ một phần thực phẩm cho cự ma tượng và các ma thú. Người Dimata đã dậy hết rồi, đại công tước Aura – người cũng vừa ngủ cách đây không lâu – cũng không ngủ nữa. Hoàng tử Sulei thì không thể ngủ ngon, sau khi tất cả thành viên trong phái đoàn dậy, anh ta mới ngáp dài bước ra khỏi lều. Sau khi rửa mặt, hoàng tử Sulei đến lều của đại công tước Aura, hoàng tử Kedel cũng đã có mặt. Hôm nay, họ sẽ tiến hành đàm phán với người Dimata. Khẩu vị của công tước Aura không bị ảnh hưởng, nhưng hoàng tử Kedel thì rõ ràng là có phần không tập trung.

Cả ba người im lặng ăn sáng, rồi cùng bước ra khỏi lều. Khi bước ra khỏi lều, họ đã ngửi thấy một mùi thịt thơm ngon và một mùi sữa rất khác lạ. Hoàng tử Sulei quan sát xung quanh và thấy nhóm người Dimata không biết đang nướng gì trên lửa, trong những cái nồi lớn cũng rõ ràng đang nấu thứ gì đó. Người Dimata dậy sớm như vậy, nhưng bữa sáng vẫn chưa kết thúc.

Ngay ánh mắt đầu tiên, công tước Aura đã chú ý đến một người. Lều của quân đội Dimata rất nhiều, nhưng phần lớn là ở xa, chỉ có mấy chục lều gần họ. Tương tự, nhóm cận vệ mà công tước Aura dẫn theo cũng đa phần đóng ở xa, bên cạnh ông ta chỉ có khoảng một trăm thân vệ. Là thành viên chính trong buổi đàm phán, họ sẽ ở gần nhau, và đó cũng là khoảng cách mà cả ba bên ngầm đồng ý.

Tesir nhìn sang, đôi mắt xanh lạnh lùng không chút cảm xúc liếc nhìn phía lều của Eden, nơi công tước Aura đang nhìn về phía mình. Hắn cầm chiếc xúc xích đã nướng chín, tay còn lại nhận bát súp phô mai đặc mà thuộc hạ đưa cho, rồi cúi đầu ăn. Công tước Aura bước đến gần Tesir. Hoàng tử Kedel và hoàng tử Sulei đồng thời sững sờ một chút, sau đó liền đi theo.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.