Chương 139: Thầy tốt Taqilan im lặng rất lâu, chỉ nhìn chằm chằm vào Mục Trọng Hạ. Một tiếng hít vào, Taqilan dường như mới thở lại được, giọng cô có hơi run rẩy: “Cậu, chắc chắn, đã thức tỉnh, khả năng thuật pháp?!” Taqilan hỏi như vậy hoàn toàn vì trong lòng cô quá sốc. Mục Trọng Hạ nghiêm túc đến tìm cô thì chắc chắn là đã xác nhận bản thân đã thức tỉnh khả năng thuật pháp rồi. Mục Trọng Hạ lấy một cây bút thuật pháp và một viên đá trần trong túi ra, tĩnh tâm luyện hóa. Khi Taqilan chứng kiến viên đá trần trong tay Mục Trọng Hạ dần dần đổi màu dưới thao tác của cây bút thuật pháp, rồi dần hiện ra phẩm chất của đá thuật pháp màu vàng, đôi môi cô bắt đầu rung rẩy, hai tay cũng run rẩy theo, đến cả hơi thở cũng trở nên hồi hộp. Một viên đá trần, dưới cây bút thuật pháp của Mục Trọng Hạ nhanh chóng biến thành một viên đá thuật pháp màu vàng. Không dùng thiết bị tinh luyện, chỉ có một cây bút thuật pháp bình thường. Mục Trọng Hạ đặt viên đá đã luyện hóa xong trước mặt Taqilan, Taqilan nắm chặt tay mình, không thể nào bình tĩnh lại được. Pháp sư nào có thể tự mình luyện hóa viên đá trần? Câu trả lời đã quá rõ ràng. Taqilan đứng bật dậy, sau khi lùng bùng đi qua đi lại trong lều như một con ruồi không đầu, lại ngồi nặng nề trên ghế, nhìn chằm chằm vào Mục Trọng Hạ: “Pháp sư toàn hệ!” Mục Trọng Hạ ngại ngùng cười: “Hình như là vậy.” “Cậu!” Taqilan hít sâu hai hơi, rồi đứng phắt dậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-dimata-neleta/2913822/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.