Chương 227: Đói khát ép tỉnh Mục Trọng Hạ bị cơn đói đánh thức. Nói chính xác hơn là vừa đói vừa khát. Cơn đói dữ dội và thiếu nước một lần nữa buộc cậu phải tỉnh dậy khỏi cơn hôn mê do sốt cao. Trước khi mở mắt, khi ý thức thoát khỏi bóng tối, phản ứng đầu tiên của Mục Trọng Hạ là gọi: “Tesir…” Tesir đã thức dậy trước khi trời sáng. Mấy ngày nay, hắn ngủ rất không yên, thỉnh thoảng tỉnh dậy lại sờ trán Mục Trọng Hạ. Tesir đang đun nước ngải cứu, ban đầu nước này được đun sôi trong một căn phòng đặc biệt khác. Nhưng giờ Tesir không dám rời khỏi Mục Trọng Hạ nên đun luôn trong phòng. Mục Trọng Hạ vừa mở miệng, Tesir đã nghe thấy ngay. Mặc dù giọng nói của cậu còn nhỏ hơn cả tiếng thì thầm, nhưng hắn vẫn nghe thấy tiếng gọi. Tesir vội vã chạy đến bục, ngồi xuống gọi: “Trọng Hạ!” Mục Trọng Hạ cố gắng mở mắt ra, sau đó nghe thấy có người gọi mình: “Trọng Hạ!” Đó là Tesir… Cảm giác lo lắng theo bản năng do sự khó chịu nghiêm trọng về thể chất gây ra lập tức được giọng nói của Tesir xoa dịu. Mục Trọng Hạ không mở mắt, chỉ nỉ non: “Nước…” Tesir kích động đến nỗi muốn nổ tung. Hành động tỉnh lại và xin nước của Mục Trọng Hạ đã mang lại hy vọng vô hạn cho hắn. Mặc dù cái gọi là tỉnh lại của Mục Trọng Hạ trong mắt người khác chỉ tương đương với trạng thái nửa hôn mê, nhưng đối với Tesir mà nói, tuyệt đối là niềm vui lớn như mưa sau thời gian dài hạn hán.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-dimata-neleta/2913910/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.