🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 331: Ghét thế nhỉ

Ở Eden, áp lực của Quốc vương Sulei đã giảm đi đáng kể sau khi Shakyanatha đến Yahan.

Đầu tiên, người Thuật Thiên cuối cùng cũng nhượng bộ, đồng ý trao đổi thợ cơ khí và pháp sư của hai nước. Không lâu sau khi Đại công tước Aura trở về từ Yahan, một nửa số chiến thuyền của người Thuật Thiên neo đậu tại cảng Eden đã rời đi. Nghe nói đây là mệnh lệnh của Quốc sư Shakyanatha. Điều này cũng gián tiếp thể hiện thái độ của y đối với lục địa Rodrigue và đối với Eden. Mặc dù vẫn còn một nửa binh lực ở lại cảng Eden, nhưng ít nhất điều này đã phát ra một tín hiệu——

Shakyanatha không có ý định gây chiến trong chuyến đi này. Shakyanatha đã đến Yahan, và một nửa số binh lính hạng nặng của người Thuật Thiên cũng đã rút lui. Nhưng sau đó, hàng chục chiến thuyền khác đã đến, đưa hai vị thân vương của nước Hiber đến. Hai vị thân vương này đến từ xa không phải để đàm phán với Eden, mà chỉ đơn thuần là để đón Quốc sư của họ về nước.

Tin tức Shakyanatha đến Yahan truyền về Thuật Thiên, Quốc vương Hiber vốn đã rất lo lắng về chuyến đi này của y, không thể bình tĩnh được nữa. Nghe nói đó là nơi lạnh nhất, lạc hậu và nguyên thủy nhất trên lục địa Rodrigue, và Quốc sư còn phải ở đó vài tháng!

Quốc vương không thể bình tĩnh được nữa, lập tức phái hai vị thân vương đến lục địa Rodrigue, nhất định phải đón bảo vật quốc gia của họ về an toàn. Trước mặt hai vị thân vương này, Lolotalia cũng thu lại sự kiêu ngạo của mình như khi đối mặt với Quốc sư. Có thể thấy, hai vị thân vương này chắc chắn là những nhân vật có thực quyền ở nước Hiber, và quyền lực của họ lớn hơn Lolotalia. Hai vị thân vương này, một người là thợ cơ khí, một người là pháp sư, đều là nam giới, tuổi tác của họ cũng có vẻ lớn hơn Lolotalia.

Lúc này đang là thời điểm lạnh nhất của mùa tuyết ở Yahan, cũng là lúc Yahan bị cô lập với thế giới bên ngoài. Hai vị thân vương muốn lập tức đến Yahan đón Quốc sư cũng không thể thực hiện được. Chưa nói đến việc phía Eden không thể cử người hộ tống, mà ngay cả phía Yahan cũng sẽ không cho phép họ vào Yahan vào thời điểm này. Hơn nữa, thời điểm này cũng là lúc các bộ lạc ở Yahan xuất chinh vào mùa tuyết. Ngay cả Đại tư Jitong, người có quan hệ tốt nhất với bộ lạc Zhailamu, cũng sẽ bị từ chối nếu yêu cầu vào Yahan vào thời điểm này.

Hai vị thân vương không tin, khăng khăng yêu cầu phía Eden liên hệ với bộ lạc Zhailamu, cho phép họ vào Yahan. Ngay cả khi không thể tạm thời đón Quốc sư đi, họ cũng phải ở lại Yahan để bảo vệ Quốc sư, đảm bảo an toàn cho Quốc sư ở Yahan.

Hai vị thân vương đã không tin, Eden cũng chỉ có thể dùng sự thật để họ hiểu, rằng bộ lạc Zhailamu vào mùa tuyết cũng vô tình như bão tuyết vậy. Ngay cả khi Quốc vương Hiber đích thân đến, Yahan cũng sẽ không cho phép “người ngoài” vào vào thời điểm lạnh nhất của mùa tuyết, và khi đang có thú triều.

Một pháo đài Cầu Đá đã chặn tất cả những người ngoài không được phép vào Yahan. Hai vị thân vương tức giận, nhưng họ không thể làm gì được người Dimata. Nếu Tesir không nhượng bộ, sẽ không ai cho họ vào hết.

Cuối cùng, Đại công tước Aura đã dùng kinh nghiệm cá nhân của mình, trước tiên là mô tả cho hai vị thân vương mức độ khắc nghiệt của mùa tuyết ở Yahan. Sau đó, ông nói không nhất thiết phải đợi đến khi mùa tuyết ở Yahan kết thúc mới có thể vào Yahan. Trước khi mùa tuyết kết thúc, đại thủ lĩnh chắc chắn sẽ cho phép họ vào. Họ có thể đợi trước ở thị trấn Cầu Đá. Khi phía Yahan cho phép, họ có thể nhanh chóng vượt qua pháo đài Cầu Đá, vào Yahan, và đến bộ lạc Zhailamu. Tuy nhiên, người Dimata rất dũng mãnh, cộng thêm việc đã đánh một trận với người Thuật Thiên, nên số lượng cận vệ mà hai vị thân vương mang theo không được quá nhiều. Dù sao thì ngay cả khi Quốc sư Shakyanatha đến, bộ lạc Zhailamu cũng chỉ cho phép y mang theo 100 người.

Quốc sư đang ở bộ lạc Zhailamu, nhìn thái độ của phía Yahan, họ cũng không thể xông vào. Hai vị thân vương cũng chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận đề nghị của Đại công tước Aura. Khi mùa tuyết ở Yahan gần kết thúc, họ sẽ đợi tin tức ở thị trấn Cầu Đá trước.

Hai vị thân vương được Quốc vương phái đến đón Quốc sư Shakyanatha về nước, tin tức này chỉ được truyền đến Shakyanatha sau khi y trở về bộ lạc Zhailamu.

Về điều này, phản ứng của Shakyanatha rất bình thản, chỉ yêu cầu người truyền tin giúp y gửi một bức điện về, yêu cầu hai vị thân vương tôn trọng quy tắc của Yahan, không được cố gắng vào Yahan vào thời điểm Yahan chưa mở cửa. Ngoài ra, y ở bộ lạc Zhailamu rất tốt, không cần lo lắng.

Nhận được bức điện muộn này, hai vị thân vương cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ Yahan mở cửa. Tuy nhiên, trong lòng họ cũng có thắc mắc, Quốc sư đại nhân thực sự rất tốt sao? Tại sao lại trả lời muộn như vậy? Đương nhiên, họ không biết Quốc sư của họ đã bất chấp nguy hiểm chạy đến chiến trường tiền tuyến của bộ lạc Zhailamu, và có một cuộc tiếp xúc gần (qua kính viễn vọng) với thú triều.

Vì Tesir đang giám sát chiến trường tiền tuyến, nên sau khi bộ lạc nhận được yêu cầu từ Eden đã trực tiếp từ chối, hoàn toàn không chuyển tin tức đến tiền tuyến. Đối với người của bộ lạc Zhailamu, chuyện nhỏ này hoàn toàn không đáng để làm phiền thủ lĩnh.

Không lâu sau khi Shakyanatha trở về bộ lạc Zhailamu, Ersong và Gasu đã đưa cho y một bộ tài liệu cơ bản về sinh học và y học mà hai người đã tổng hợp. Mục Trọng Hạ đã gửi điện tín cho hai người khi quân đội tiền tuyến rút về bộ lạc. Shakyanatha đã trịnh trọng cảm ơn Ersong và Gasu, trong lòng cũng rất biết ơn Mục Trọng Hạ đã giữ lời hứa.

Các ngành khoa học cơ bản trên lục địa Rodrigue không được phân chia chi tiết. Toàn bộ các ngành khoa học của xã hội đều được phát triển dựa trên cơ sở cơ học và thuật pháp học. Lục địa Thuật Thiên cũng vậy.

Eden và Venice, dưới ảnh hưởng của Yahan, đã có khái niệm về sinh học; nhưng lục địa Thuật Thiên thì hoàn toàn vẫn ở trạng thái chưa được khai thác. Nhận được những tài liệu này, Shakyanatha như tìm được bảo vật, cứ ở lì trong lều nghiên cứu những tài liệu này. Sau đó, y mới nghĩ đến thời gian mình ở Yahan không còn nhiều, thế là mới tạm thời gác lại những tài liệu này, chuyên tâm nghiên cứu công nghệ truyền thông thuật pháp không dây.

Lúc bận rộn, thời gian luôn trôi qua rất nhanh. Khi chỉ còn hai tháng nữa là kết thúc mùa tuyết, những người ở Bình nguyên Bão tố đã kết thúc công việc khai phá và trở về bộ lạc.

Đại công tước Aura cùng hai vị thân vương của nước Hiber đã đến thị trấn Cầu Đá nhiều ngày, và đã nhiều lần đề nghị bộ lạc Zhailamu cho phép vào Yahan. Lúc này, bão tuyết ở Yahan đã ít đi, chỉ là nhiệt độ vẫn còn rất thấp, vẫn có tuyết rơi, nhưng cường độ đã giảm đi đáng kể.

Sau khi trở về bộ lạc, Tesir đã ra lệnh cho phép hai vị thân vương vào Yahan. Tương tự, hai người chỉ có thể mang theo tối đa 100 cận vệ.

Nhận được điện tín cho phép của đại thủ lĩnh, hai vị thân vương lập tức lên đường. Một ngày không gặp được Quốc sư đại nhân là thêm một ngày họ không yên lòng. Nước Hiber và lục địa Rodrigue không thể nhanh chóng liên lạc, cũng không biết Quốc vương bệ hạ đang lo lắng đến mức nào.

Khi Mục Trọng Hạ trở về bộ lạc, Shakyanatha đang nghiên cứu trong phòng làm việc tạm thời của mình. Nghe Đại sư Mengri nói, y đã ở trong đó liên tục 11 ngày rồi. Về công nghệ truyền thông thuật pháp không dây, Shakyanatha luôn thảo luận, nghiên cứu, tính toán, suy luận cùng ba vị Đại sư Mengri, Wuyunqi và Baodu. Trong thời gian đó, Shakyanatha đã bế quan 3 lần, đây là lần bế quan thứ tư của y, cũng là lần bế quan lâu nhất. Trước đây, mỗi lần chỉ ba bốn ngày.

Mục Trọng Hạ đến phòng làm việc của Shakyanatha, người mở cửa là một trong những cận vệ của y. Tuy nhiên, Mục Trọng Hạ đã đợi rất lâu, mới đợi được Shakyanatha ra khỏi phòng.

Gặp Mục Trọng Hạ, Shakyanatha xin lỗi: “Đã để ngài đợi lâu.”

Mục Trọng Hạ hiểu ý, nói: “Là tôi đã làm phiền.”

Trông Shakyanatha rõ ràng là đã không nghỉ ngơi tốt trong thời gian này, trên mặt hiện rõ sự mệt mỏi. Tuy nhiên, đôi mắt y rất sáng, trong đôi mắt sâu thẳm có ánh sáng rực rỡ chỉ có khi nghiên cứu thuật pháp cơ học.

Shakyanatha: “Ngài về đúng lúc, ta đang có rất nhiều vấn đề muốn thảo luận với ngài.”

Mục Trọng Hạ vội nói: “Người của nước Hiber đến đón ngài đã xuất phát từ thị trấn Cầu Đá rồi. Khoảng bốn năm ngày nữa, họ sẽ đến bộ lạc Zhailamu.”

Người đến chắc chắn đi xe thuật pháp, tốc độ sẽ không chậm. Nếu trên đường không dừng lại, cũng không gặp tuyết rơi, thì có thể còn nhanh hơn.

Shakyanatha nghe vậy không những không vui mừng nhiều, mà còn hơi nhíu mày: “Nhanh vậy sao?”

Mục Trọng Hạ giải thích: “Họ đã đợi ở thị trấn Cầu Đá trước rồi. Tesir đã cho phép họ đi qua pháo đài Cầu Đá vào Yahan, họ chắc sẽ đến rất nhanh.”

Shakyanatha nhìn Mục Trọng Hạ hỏi: “Có thể cho phép ta ở lại thêm một thời gian nữa không? Ta muốn cùng ngài làm rõ lý thuyết cơ bản của truyền thông thuật pháp không dây rồi mới rời đi.”

Mục Trọng Hạ: “Phía tôi không có vấn đề gì, chủ yếu là phía ngài.”

Shakyanatha lập tức nói: “Ta cũng không có vấn đề gì.”

Mục Trọng Hạ thầm bật cười, không biết hai vị thân vương vội vã của nước Hiber sau khi đến rồi đối mặt với Quốc sư “bướng bỉnh” có muốn khóc không.

Mục Trọng Hạ trở về nghỉ ngơi hai ngày, rồi gọi Taqilan và ba vị Đại sư Mengri đến phòng làm việc của Shakyanatha. Mấy vị Đại sư cùng nhau bế quan, cố gắng giải quyết vấn đề khó khăn về công nghệ truyền thông thuật pháp không dây trước khi Shakyanatha rời Yahan. Vì vậy, khi hai vị thân vương của nước Hiber vội vã cuối cùng cũng đến bộ lạc Zhailamu, họ lại không thể gặp được Quốc sư đại nhân của mình như mong muốn, mà chỉ thấy khuôn mặt lạnh lùng của Tesir – người không mấy chào đón họ.

Hai vị thân vương lập tức không chịu, họ muốn gặp Quốc sư đại nhân của họ!

Tesir dùng bộ đàm liên lạc với Mục Trọng Hạ, nói cho cậu biết tình hình. Không lâu sau, Tesir đã bảo Terra đưa hai người đến phòng làm việc của Shakyanatha. Đến đó, cuối cùng hai người cũng gặp được Quốc sư đại nhân mà họ hằng mong nhớ, ai ngờ lại bị Quốc sư đại nhân giáng cho mười vạn điểm sát thương.

“Các ngươi đang lãng phí thời gian của ta!”

Rất nghiêm khắc, và không chút nể nang mắng mỏ hai người một trận.

Mắng xong, Shakyanatha đóng sầm cửa phòng làm việc trước mặt hai người, rồi lại tự mình bận rộn.

Đây là lần đầu tiên Mục Trọng Hạ thấy Shakyanatha nổi giận lớn như vậy. Cậu còn tưởng mỹ nam tử như tiên nhân bước ra từ truyện tranh này căn bản sẽ không nổi giận cơ.

Mục Trọng Hạ thì cảm thán, còn hai vị thân vương bị Quốc sư đại nhân cho ăn “bơ” lại một lần nữa làm mới nhận thức của Terra về địa vị của Quốc sư Shakyanatha ở nước Hiber.

“Tâm trạng Quốc sư đại nhân không tốt, haha.”

“Thấy Quốc sư đại nhân bình an vô sự, tôi yên tâm rồi.”

“Lập tức phái người về gửi thư! Nói với Bệ hạ, Quốc sư đại nhân đang bận công việc. Tuy nhiên, Quốc sư đại nhân đã gầy đi một chút, rõ ràng là không nghỉ ngơi tốt.”

“Quốc sư đại nhân nhất định đang nghiên cứu một vật phẩm thuật pháp rất quan trọng. Đã lâu rồi ngày ấy không nổi giận lớn như vậy.”

Hai vị thân vương cứ đứng ở cửa nói qua nói lại, như thể bị Quốc sư cho ăn “bơ” còn là một vinh dự!

Terra đứng bên cạnh nhìn mà cạn lời. Vẻ mặt đáng ghét của hai người đó còn khiến anh nổi da gà từng lớp từng lớp.

Terra không nhịn được tò mò hỏi: “Đại sư Shakyanatha cư xử với Quốc vương của các ngài, cũng không như vậy chứ?”

Một vị thân vương không khách khí liếc Terra một cái: “Bệ hạ của chúng tôi rất tôn trọng Quốc sư đại nhân.”

Người kia bổ sung: “Quốc sư đại nhân chỉ nổi giận với những người thân cận.”

Terra tỏ vẻ chịu hẳn rồi.

Tuy nhiên, rất xin lỗi, anh thực sự không hiểu loại “thân cận” này!

Đương nhiên, anh không hiểu thì không hiểu, chỉ cần đối phương cảm thấy tốt là được. Dù sao thì nghe ý tứ, vị Quốc sư trông không giống người bình thường này cũng có thái độ như vậy đối với Quốc vương Hiber. Hai vị thân vương lại cảm thán vài câu ở cửa, rồi mới lưu luyến rời đi. Terra đi bên cạnh hai người, bên tai vẫn là những lời quan tâm của hai người về Quốc sư, và sự xót xa khi Quốc sư “gầy đi”.

Terra một lần nữa phát hiện Tesir và bộ lạc Zhailamu của họ thật may mắn. Mục đại sư thực sự quá tốt, quá dịu dàng! Kiếp trước, Tesir nhất định là con trai ruột của Thần Tuyết, nên kiếp này mới có thể gặp được Mục đại sư!

Không hiểu sao, Terra nảy sinh sự tò mò mãnh liệt đối với Quốc vương Hiber. Liếc nhìn hai vị thân vương được gọi là vẫn chưa kết thúc chủ đề về Quốc sư đại nhân, Terra thầm nghĩ: [Không biết trước mặt vị Quốc sư đó, Quốc vương Hiber có đáng ghét như vậy không.]

Gió: định để tên chương này là “ghét thì vl”, nhưng sợ ảnh hưởng đến hình tượng của Terra nên lại thôi =))))

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.