Tiêu Dã giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Chi Hạ, sức mạnh từ đôi tay không hề nhẹ. Khi anh cúi xuống hôn, không cho cô chút thời gian nào để phản ứng.
Hoặc, để từ chối.
Nụ hôn của Tiêu Dã đầy mãnh liệt nhưng Hứa Chi Hạ không hề chống cự.
Cô ngẩng đầu lên, cảm nhận từng hơi thở quen thuộc truyền đến từ anh.
Người có thể làm như vậy với cô, chỉ có thể là anh.
Khi Hứa Chi Hạ gần như không còn hơi thở, Tiêu Dã mới từ từ buông lỏng đôi môi.
Khoảng cách vừa đủ, đầu mũi hai người chỉ chạm nhẹ như một cú chạm vào trái tim.
Trên trần nhà, chiếc đèn chùm kiểu cánh hoa tỏa ánh sáng vàng nhạt.
Ánh sáng chiếu qua gương mặt cương nghị của Tiêu Dã rơi xuống khuôn mặt mềm mại của Hứa Chi Hạ.
Mọi thứ xung quanh dường như phủ một lớp sương mỏng mơ hồ.
Ánh mắt Tiêu Dã quét qua đôi mắt long lanh, gương mặt ửng đỏ và đôi môi đỏ mọng của Hứa Chi Hạ.
Ngón tay thô ráp khẽ lướt qua khóe môi cô.
Ánh mắt anh quay lại, một lần nữa khóa chặt vào đôi mắt cô.
Giọng nói trầm khàn vang lên: “Bây giờ, em còn muốn anh không?”
Lời hỏi như chạm vào sâu thẳm trái tim, hai bàn tay giữ khuôn mặt cô vô thức siết chặt, đầu ngón tay khẽ run.
Hứa Chi Hạ bị hơi thở và cảm xúc làm rối loạn, đáp lại lắp bắp: “Cái gì… Ưm…”
Cô chỉ kịp nói hai chữ, đôi môi lại bị anh chiếm lấy, mãnh liệt và đắm đuối.
Khi Tiêu Dã buông ra, đôi mắt Hứa Chi Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-hoang-da-toan-nhi/1463286/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.