Ngày hôm sau Quách Thụy Dương bắt đầu đi làm lại nhưng Hạ Băng thì vẫn nhàn rỗi ở nhà. Sau khi Hạ Băng thức dậy thì anh theo bản năng chạy đến gõ cửa phòng Quách Thụy Dương -- mấy ngày nay anh đều đánh thức cậu dậy như thế này, sau đó hai người cùng nhau làm bữa sáng rồi đi đến siêu thị mua một ít thức ăn. Tuy nhiên khi cửa phòng Quách Thụy Dương vừa mở ra thì anh nhận ra rằng Quách Thụy Dương đã rời đi rồi.
Mới vừa rời giường nên anh chưa ý thức được điều này và không có cảm giác gì nhưng lúc này anh đột nhiên cảm thấy toàn bộ ngôi nhà thật trống rỗng.
Nếu chỉ có một mình thì anh sẽ không đi mua sắm, cơm trưa cũng tùy tiện ăn gì đó là được rồi, cũng không muốn đi dạo, một người đi dạo thì rất nhàm chán; đến nỗi trước đây tập gym một mình anh cảm thấy không có gì hết nhưng hiện giờ lại cảm thấy rất nhàm chán.
Anh ngồi ở trên sô pha, bật máy chiếu lên định xem phim điện ảnh nhưng nhìn đồng hồ thì thấy thời gian vẫn còn rất sớm. Nếu bây giờ xem phim điện ảnh thì đến buổi chiều và tối anh phải làm sao đây?
Hạ Băng cảm thấy quy luật sinh hoạt của anh đã bị phá vỡ, anh lúng túng không biết phải làm sao. Cuối cùng anh nghĩ ra được một cách là gọi dì giúp việc tới quét dọn vệ sinh.
Dì giúp việc biết hôm nay Hạ Băng ở nhà nhưng lại kêu mình đến quét dọn vệ sinh thì vô cùng sợ hãi. Khi dì giúp việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-tan-bang/1863379/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.