Chương 2 : Dọn Về Mộc Gia
Vũ Hạ nhìn xung quang căn phòng mình, đẹp thật.
Màu chủ đạo của căn phòng là màu xanh biển , đây là màu nguyên chủ thích , cũng là màu mà cô thích.
Cô thích màu xanh bởi nó êm dịu như biển , nhẹ nhàng như mây ,có lẽ là vì mang lại cho cô cảm giác bình yên nhỏ nhoi giữa cuộc sống đầy bộn bề này.
Còn nguyên chủ ,có lẽ cô ấy thích màu này, là vì hy vọng...
Hy vọng gì chứ? Hy vọng bọn họ sẽ hiểu được cô , hay hy vọng được đáp lại tình cảm? hoặc đơn giản là chỉ muốn một gia đình hạnh phúc ?
Nghĩ đến đây cô thật muốn cười khẩy . Có chứ, nguyên chủ đã từng rất hạnh phúc, cô có cha mẹ yêu thương , được cưng chiều như một cô công chúa, cho đến khi... cô bé ấy xuất hiện , cô bé được nhận là con nuôi,hiền lành nhút nhát lại hiểu chuyện, cô bé mau chóng được mọi người yêu thích, và được cả người mà nguyên chủ thích có hảo cảm, còn nguyên chủ dần bị lu mờ trước cái bóng của cô em gái nuôi này.
Cô bé chính là lọ lem trong câu chuyện cổ tích.
Khi lọ lem xuất hiện , mọi người chỉ quan tâm đến lọ lem làm sao để đánh cắp trái tim hoàng tử mà quên đi sự có mặt của công chúa.
Ai biết rằng còn có một công chúa yêu hoàng tử si dại?Ai biết rằng công chúa cũng tha thiết yêu thương?
Không! Không ai biết cả.
Và lọ lem trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-phun-mua-ha-chua-tung-ngung-yeu-em/862088/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.