Quý Hậu đánh nhau vào cái là không màng sống chết, bất kể là như thế nào chỉ cần trong khả năng, đánh liên tiếp vào đầu.
Trần Gia Lỗi và hai đồng bọn nhanh chóng đổ máu.
"Tất cả dừng lại cho tôi!"
Chủ nhiệm Lý và Vương Xuân Nhân nếu chậm một bước thì Quý Hậu có thể đánh vỡ đầu người ta.
"Quý ca, là lão Lý." Vương Quan Vũ nháy nháy mắt với Quý Hậu.
Quý Hậu ôm má, híp mắt thấy Trần Gia lỗi đang xem xét thương tích, giơ đồ vật trong tay lên, Trần Gia Lỗi che lại đầu lùi ra sau.
Quý Hậu cười lạnh một tiếng, đem đồ vật vứt xuống đất: "Muốn chết cứ thử tới đây lần nữa."
"Quý Hậu!" Chủ nhiệm Lý bị chọc tức mặt mày xanh tím, phẫn nộ hét tên của hắn, ông làm giáo viên đã nhiều năm, cũng chưa gặp học sinh nào ngông cuồng như vậy.
Đến tiết hai Nghiêm Thấm mới cầm cặp sách khoan thai bước vào.
Cô vừa đi vào cửa lớp, tầm mắt tất cả học sinh đều tập trung lại đây.
Nghiêm Thấm theo thói quen nhìn về phía Quý Hậu, "Có chuyện....."
Chỗ ngồi của Quý Hậu trống không.
Cái tên* này trốn học?
*Nguyên tác "Gia hoả" (家伙)
"Nghiêm Thấm, xảy ra chuyện rồi." Hầu Tử thấy giáo viên chưa vào, trực tiếp kéo cô từ cửa sau đi ra ngoài, đến sảnh hàng lang không có người mới mở miệng, "Sáng sớm hôm nay cậu đã làm gì? Quý ca vì sự việc của cậu mà đánh nhau với học sinh ở trường dạy nghề Tứ Hoa, bây giờ đang bị khiển trách ở chỗ lão Lý vẫn chưa ra."
Nghiêm Thấm dừng một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-roi-o-kim-thanh/2341946/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.