Editor: Mèo ™
Giữa tiếng vỗ tay vang dội, Giang Hoài cầm đàn nhị hồ trong tay, mìm cười đứng dậy chào cảm ơn khán thính giả. Giang Hoài trẻ tuổi mặc một chiếc áo dài màu xanh lam, dáng người dong dỏng cao, gương mặt thanh tú, đôi mắt sáng ngời tự tin. Chờ đợi anh là một buổi tiệc mừng công hoành tráng. Anh của tuổi hai mươi, không chỉ là một sinh viên ưu tú đầy tài năng của khoa âm nhạc dân tộc thuộc một nhạc viện nổi tiếng, mà luôn được mời tham gia biểu diễn rất nhiều buổi hoà nhạc độc tấu đàn nhị hồ tại các thành phố lớn trong và ngoài nước, tất cả các tác phẩm biểu diễn trong buổi hoà tấu đều do chính anh sáng tác. Anh đặt ra rất nhiều dự định tiếp theo: sẽ tham gia các buổi biểu diễn với tiêu chuẩn cao hơn, sáng tác thêm nhiều tác phẩm mới, thu âm và xuất bản đĩa nhạc những tác phẩm của mình. Không nghi ngờ gì khi cuộc sống tuyệt đẹp của anh chỉ vừa mới bắt đầu.
Sau khi thay quần áo xong, anh rời khỏi hậu trường. Xe đã chờ sẵn ở cửa sau phòng hoà nhạc. Anh khom người ngồi vào trong xe, mẹ anh – Bà Lữ Minh Thư nắm tay anh, vẻ mặt tươi cười toát lên niềm tự hào.
Khởi động xe, tài xế lái rất vững vàng đưa anh và mẹ đến khách sạn, từ phòng hoà nhạc đến khách sạn tổ chức tiệc mừng chỉ cách khoảng mười phút chạy xe. Nhưng khi xe vừa mới chạy tới con đường hẹp uốn quanh sườn dốc, bất ngờ có một chiếc xe khác chạy ngược chiều lao thẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-truoc-mai-hien/179570/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.