“Sếp Phong, hoan nghênh hoan nghênh.”
Một người đàn ông mập mạp ân cần đi về phía họ, duỗi bàn tay béo múp của mình bắt tay với Nam Cung Phong, rõ ràng là người tổ chức bữa tiệc rượu này. Từ ăn mặc và khí chất có thể thấy đây cũng là một nhân vật nặng ký.
“Vị này là bà xã của anh đúng không?”
“Đúng vậy, chào ngài.”
Âu Dương Vân lễ phép vươn tay ra, trong lòng thở phào. May mà không gọi cô là mợ bảy, nếu không thì sẽ lúng túng chết mất.
Sau khi thăm hỏi lẫn nhau, người đàn ông béo lập tức bàn chuyện làm ăn với Nam Cung Phong. Âu Dương Vân nghe thấy nhàm chán, bèn tự đi tìm chỗ im lặng ngồi xuống, vừa uống champagne vừa quan sát đủ loại người trong bữa tiệc này.
Trong đám người đông đúc, cô liếc nhìn thấy một ánh mắt sắc bén. Đó là ánh mắt của một người phụ nữ, bên trong chứa đầy đố kỵ.
Cô thầm nghĩ tuy rằng danh tiếng của Nam Cung Phong rất tệ, nhưng vẫn có thừa người ái mộ. Cô tự giác dời mắt đi để tránh dẫn tới một cuộc chiến không có khói thuốc súng, nằm cũng trúng đạn.
Nhưng cô không ngờ rằng mình dời mắt đi rồi, người phụ nữ kia lại chậm rãi đi về phía cô.
“Có việc gì không?”
Cô nâng cằm lên, cố bình tĩnh hỏi.
“Thấy đàn chị mà không biết đứng lên nói chuyện à?”
“Đàn chị?” Cô nhíu mày: “Hình như tôi không quen cô thì phải.”
Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng: “Cho dù không biết lễ nghi thì cũng nên đứng dậy hỏi ‘Cô là ai?’ chứ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-vo-bat-lay-tinh-yeu-co-dau-dat-gia-cua-tong-tai/327817/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.