Bầu trời….. Thật xanh nha…..
Phó Vân Thâm kinh ngạc nhìn trời xanh ngoài cửa sổ, im lặng không động đậy, cho dù nghe thấy cửa nhà mở ra vang đến đây nhưng cũng không tính sẽ cử động gì, duy trì nguyên tư thế bình thường mà ngắm nhìn, ngẩn người với bầu trời xanh biếc ngoài cửa sổ.
Người vừa vào cửa thấy thế nhưng không thể trách cứ gì, liền thu xếp đồ ăn ngon tới trước mặt cậu –
“Thâm ca, mời ăn cơm.”
Phó Vân Thâm thu hồi ánh mắt ngẩn người, nhìn nhìn hộp sushi để trên bàn, lại nhìn đến người ngồi ở đối diện, trầm mặc một chút rồi mở miệng: “Đây là sushi.”
“Ân.” Chu Thiện Chi với lời sửa chữa của cậu nhưng thật sự không thể trách, nàng biết nghe lời nên phải chỉnh lại lời nói: “Mời ăn sushi.”
“Mời.” Một khẩu lệnh, một động tác, Phó Vân Thâm cầm lấy một miếng sushi thật cẩn thận tháo lớp bọc mỏng bên ngoài sau đó lại cẩn thận ăn một miếng nhỏ, sau khi chậm rãi nuốt xong vẫn thận trọng cắn một miếng nhỏ khác.
Chu Thiện Chi không hiểu nhưng muốn cười, khuôn mặt tròn tròn đã tự nhiên tươi cười luôn.
Nàng không quá hiểu rõ được cậu tại sao đến đây, rõ ràng là người lớn, thân hình bộ dạng đều thế nhưng không biết tại sao một thần tượng vạn người mê như vậy trong mắt nàng lộ vẻ trẻ con.
So với giờ phút này thì tốt rồi, khi cậu ăn cơm với cảm giác thận trọng, động tác thậm chí có thể nói là có nề nếp, vẻ mặt liền giống như bạn nhỏ nếm thử đồ ăn mới làm cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-xuan-cua-tieu-tru/480428/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.