Ngày Huyền Dật thi đại học, Tô Văn Mông như gả con gái khóc như từng khúc ruột, đứng ở cửa nhà quơ khăn tay, nhìn bóng lưng Huyền Dật rời đi nức nở nói: " Một cái chớp mắt con trai của ta đã thi tốt nghiệp trung học, thi đại học xong có phải sẽ không cần mẹ nữa hu hu hu..."
Bạch Yến khoang tay dựa vào cửa, cười nói: "Mẹ, mẹ không đem con để ở trong mắt sao?"
Tô Văn Mộng nháy mắt ngừng khóc, lườm hắn một cái, "Tiếu tử thúi, con nào có ngoan như Dật Dật."
Tâm tư Bạch Yến không biết trôi dạt đến nơi nào, một lúc sau mới mặt đấy vẻ tán thành trả lời: " Đúng vậy, anh trai rất đáng yêu."
Tô Văn Mộng đoán được thâm ý trong lời nói của hắn, lau khô vệt nước nơi khóe mắt nhỏ giọng thì thầm nói: " Dật Dật thi đại học, các con nghỉ hè, làm con sướng đến phát rồ rồi ha?"
Bạch Yến cợt nhả lui về sau một bước, đưa tay phải để trước ngực đối với Tô Vân Mộng cúi chào, " Giống nhau vui mừng, giống nhau vui mừng."
Ngoài miệng nói toàn lời muốn ăn đòn, kỳ thực trong lòng hắn so với ai khác đều lo lắng Huyền Dật.
Tô Văn Mộng cùng Bạch Chi Hằng ra ngoài, trong nhà chỉ còn Bạch Yến và dì bảo mẫu. Thừa dịp Huyền Dật không có nhà, Bạch Yến nhịn không được lén lút chạy vào trong phòng của cậu.
Tuy rằng Huyền Dật chưa bao giờ khóa cửa đối với hắn, mà đây là lần đầu tiên Bạch Yến một mình ở trong phòng Huyền Dật.
Bàn học Huyền Dật hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-xuan-den-roi-den-roi/2030994/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.