- Nữ tử trong quan tài này, quả nhiên là Tuyệt Vô Trần!
Trong lòng Tần Mục thoáng động, dùng thần thức hỏi thăm Thiên Công:
- Như vậy một nữ tử khác trong quan tài là Đế Hậu nương nương sao?
Ánh mắt hắn rơi vào trên người một nữ tử khác, thân thể của nữ tử kia hoàn toàn tự nhiên, là đại đạo trong thiên địa sinh ra, tuy rằng không xinh đẹp bằng Tuyệt Vô Trần vậy, nhưng là nữ tử tuyệt mỹ khó gặp.
Nàng có một loại khí độ mẫu nghi thiên hạ, trang phục trên người là do vải vóc quý trọng nhất được dệt bằng Thần Kim, đầu đội mũ phượng, ở mi tâm có một điểm đỏ, môi đỏ mọng.
Trên người nàng có vết thương nghiêm trọng. Theo Tần Mục thấy, vết thương của nàng không tính là đặc biệt trí mạng, vẫn có biện pháp có thể trị liệu.
Chỉ có điều, thời kỳ viễn cổ không có điều kiện như hiện tại, vết thương trên người nữ tử này đã đủ trí mạng.
Dù sao y đạo không thuộc về đại đạo thiên địa, mà là đại đạo do sinh linh hậu thiên sáng lập ra. Ở thời kỳ viễn cổ, y đạo chỉ là mới xuất hiện, không đủ để trị liệu thương thế như vậy.
Mà đại đạo tạo hóa cũng là đại đạo do sinh linh hậu thiên sáng lập ra. Thời đại kia đại đạo tạo hóa cũng không đủ để giúp Đế Hậu nương nương nghịch thiên cải mệnh.
- Là Đế Hậu nương nương.
Thiên Công mượn ánh mắt hắn quan sát thi thể của hai nữ tử trong quan tài, than thở:
- Đế Hậu nương nương không ngờ thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-than-ky/2967519/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.