Tần Mục nhìn về phía cái quan tài này, quan tài được dựng thẳng trên không trung, không có tiếp đất, xung quanh tràn ngập hào quang xoay quanh cái quan tài và miệng giếng đá này, rất yên tĩnh.
Tất cả mọi thứ nơi đây dường như dừng lại, không nghe thấy những âm thanh khác, quan tài đen như mực treo ở nơi đó, đối diện với miệng giếng.
Hào quang là từ trong giếng phun ra, rất nhẹ, rất nhạt.
Tần Mục nghi ngờ nói:
- Tinh Ngạn, quan tài vẫn chưa mở ra, như vậy ngươi nhặt được lệnh bài ở đâu?
Quan tài bị sợi dây xích cuốn lấy, vẫn chưa mở ra, trong sơn cốc này ngoại trừ cái quan tài và miệng giếng này ra, không còn vật gì khác, bởi vậy hắn cảm thấy không hiểu.
Tinh Ngạn thả cái rương xuống, cạch một tiếng cái rương mở ra.
- Lệnh bài là đặt ở đỉnh quan tài.
Tinh Ngạn không biết thi triển pháp môn gì, chỉ thấy trong rương có từng thân thể Bán Thần tự động từ trong rương nhảy ra, cái rương có chút bất an, cộp cộp nhảy tới nhảy lui, muốn nuốt những thần nhân này vào trong rương.
Sau một lúc lâu, xung quanh Tần Mục lại có trên dưới một trăm vị thần nhân đang đứng.
Những thần nhân không có khí tức, tất cả đã bị Tinh Ngạn luyện hóa.
Hai tay Tinh Ngạn dựng thẳng lên kiếm chỉ, di chuyển giống như quỷ mị, điểm một cái mi tâm của từng vị Bán Thần, sau đó lập tức đứng thẳng bất động.
- Mở!
Mi tâm của hắn đột nhiên tách ra, lộ ra một con mắt tối tăm, con mắt này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-than-ky/2967556/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.