“Dạ? Thầy Mục, lẽ nào thầy không tự tin ư?”
“Ta cũng không biết đan dược thế nào, năm mươi năm mươi!”, Mục Vỹ nói tiếp.
“Hả?”
Gương mặt tươi cười đầy vẻ tự tin của Diệu Tiên Ngữ lập tức nghệt ra.
Thấy vẻ ngây ngốc của cô ta, Mục Vỹ cười lớn, xoa đầu Diệu Tiên Ngữ, cười nói: “Yên tâm, chờ mà thu linh thạch đi!”
Bọn họ đi tới phòng đấu giá lầu hai, bên trong chật kín người.
Lập tức có người đi tới cạnh người chủ trì, nhỏ giọng nói mấy câu, sau đó lấy hai viên đan dược màu xám ra.
Người chủ trì hơi ngẩn ra, rồi nhìn về phía đại sư Diệu Thanh ở phía ngoài.
Thấy ông ấy gật đầu, người đó lập tức bước lên bục đấu giá.
Các vị trí trên đó lúc này đã đông kín người.
“Xin mọi người trật tự!”
Người chủ trì ngừng lại một lát, rồi nói tiếp: “Hôm nay, có một vị khách thần bí đến đây và đem hai viên Ngưng Mạch Đan đặc chế ra để bán đấu giá!”
“Ngưng Mạch Đan là đan dược nhị phẩm, hơn nữa còn là hàng tốt trong các loại đan dược nhị phẩm, ấy vậy mà lại có người mang ra bán!”
“Ngưng Mạch Đan là đan dược tôi luyện kinh mạch, giúp võ giả tầng thứ sáu tiến vào tầng thứ bảy, hiếm lắm mới gặp được đấy!”
“Đúng vậy, tên ngốc nào lại mang đi bán thế không biết!”
Nghe thấy là Ngưng Mạch Đan, cả phòng lập tức xôn xao bàn tán.
“Xin mọi người yên lặng!”
Người chủ trì tiếp tục nói: “Hai viên Ngưng Mạch Đan này được luyện chế theo cách đặc biệt, nhưng hiệu quả thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-than/2004887/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.