Nửa canh giờ sau, Tinh Bình Ngọc mới khôi phục lại bình thường. Hắn ta chui vào ngực Tử Yên liếm mút thoả thích một hồi.
"Sau này kẻ nào dám nhắc lại hai chữ kia, giết không tha!"
“Vâng!”
Thoáng chốc, toàn bộ không gian bên ngoài Thánh Nữ Các tràn ngập sát khí nồng đậm.
Dao Phá Phong vội vàng quỳ xuống, không dám ngẩng đầu lên.
Ông ta không hiểu tại sao mình chỉ mới nhắc đến tên của Mục Vỹ mà vị thiếu chủ này đã sợ hãi tới mức đó!
“Nói tiếp!"
"Mục ... Mục minh chủ kia thành lập Vỹ Minh, chiếm cứ thành Đông Vân, bố trí trận pháp phòng ngự cực kỳ kiên cố, không ai có thể phá vỡ".
“Nói về mỹ nhân!”
"Vâng vâng vâng!", Dao Phá Phong run sợ đáp: "Kẻ này có hai vị mỹ nhân tuyệt thế bầu bạn, cuộc sống vô cùng tự do sung sướng. Một người tên là Tần Mộng Dao, đã thức tỉnh thần phách Băng Hoàng, tài năng thiên bẩm, chỉ nhiệt tình với một mình Mục minh chủ, còn với người ngoài thì nổi tiếng là người đẹp lạnh lùng. Người còn lại tên là Vương Tâm Nhã, chính là con gái của điện chủ Vương Chí Kiệt ở điện Tam Cực, vẻ ngoài ngây thơ đáng yêu, giọng nói ngọt ngào. Hai người họ đều là người Mục minh chủ yêu thương!"
Dao Phá Phong sợ Tinh Bình Ngọc không thích loại phụ nữ từng bị người khác chạm vào, bèn vội nói: "Vẫn còn một người nữa, chính là thánh nữ đoạt vị của thánh địa Trì Dao bọn ta. Lai lịch của người này không rõ ràng, nhưng cũng xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, chưa từng qua tay bất kỳ ai!"
“Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã, tên hay, tên hay lắm!"
Tinh Bình Ngọc nghe lời Dao Phá Phong nói, không kìm được run người, khó lòng kìm chế được dục vọng sôi trào.
“Bổn thiếu chủ thích nhất là phụ nữ đã bị người khác dùng rồi. Mỹ nữ lạnh lùng, người đẹp thơ ngây. Mục minh chủ lại được hưởng cả hai một trái một phải. Tuy tên của hắn thật đáng ghét nhưng đúng là rất có phúc phận!”
"Nếu có thể đoạt về hai người phụ nữ này, bổn thiếu chủ ... ha ha ... "
Tinh Bình Ngọc bất giác run rẩy, điên cuồng khoa chân múa tay, trên mặt lộ ra dục vọng cực lớn. Dù đang đứng trước nơi đông người nhưng hắn ta không hề kiêng dè, dứt khoát quay lại mở cửa đại điện, kéo Dao Duyệt Diệp quần áo lộn xộn ngang nhiên cưỡng bức.
Tiếng thở dốc trầm thấp, tiếng cười lớn cùng với tiếng khóc nghẹn ngào kích thích Tinh Bình Ngọc trở nên điên cuồng.
“Mau truyền lệnh, lập tức tiến về thành Đông Vân. Bổn thiếu gia muốn nhìn thấy hai vị mỹ nữ kia ngay bây giờ. Ta muốn đêm nay phải đoạt được bọn họ!"
Tiếng quát khẽ vang lên. Mặt mũi hắn to đỏ bừng, cơ thể co quắp.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.