Sắc mặt của Mục Diệc Thần lập tức đen kịt.Hắn bỏ Lạc Thần Hi xuống, nhanh chân xuống lầu và đi vào nhà bếp.Lúc này, Mục Diệc Lăng đã mở nắp nồi lên, nước miếng đều muốn chảyra.Chỉ cần ngửi mùi thơm này thôi đã biết nhất định ăn sẽ rất ngon rồi, ngàyhôm nay hắn thật sự quá may mắn!Một tay hắn cầm đũa, suýt nữa là đưa vào trong nồi.Đúng lúc này..."Bỏ đũa xuống! Cái này không phải dành cho em ăn đâu!"Sau lưng truyền đến âm thanh lạnh như băng của Mục Diệc Thần, khiếnMục Diệc Lăng sợ đến mức run hết cả tay, chiếc đũa ngay lập tức rơixuống đất.Quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của anh hai nhà mình ở cạnhcửa, Mục Diệc Lăng oán giận."Anh hai, đột nhiên anh nói chuyện làm em sợ lắm đó? Anh có biết, anhđáng sợ như vậy sẽ hù chết em không!"Mục Diệc Thần lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, "Đã mập như thế, còn ăn cáigì nữa chứ, cút về phòng cho anh!"Mục Diệc Lăng vừa nghe cái từ "mập" này, lập tức trợn to hai mắt, bấtmãn nói: "Anh hai, em mập chỗ nào chứ? Tuy em không có cơ bụng támmúi như anh, nhưng vóc người vẫn đạt tiêu chuẩn lắm đó? Em không cómập, chỉ là trời nóng, nên các múi thịt trên người do nở ra thôi! Hơn nữa,em đã rất biết điều mà chạy đến nhà bếp rồi, anh còn không nhanh chóngôm chị dâu về phòng đi, chẳng lẽ còn định cướp đồ ăn của em sao? Đừnghòng!"Hai tay của Mục Diệc Lăng ôm lấy nồi mì như thể muốn sống chết vớinó vậy.Gân xanh trên trán của Mục Diệc Thần nổi hằn lên, hận không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/909661/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.