Vô số ánh mắt xung quanh nhìn chằm chằm vào cô, lúc này không phảilúc thích hợp để nghe điện thoại.Lạc Thần Hi phản ứng đầu tiên là từ chối không nhận.Nhưng, dưới tâm phiền ý loạn, ngón tay không cẩn thận nhấn vào nútnghe cuộc gọi."Bây giờ cô đang ở đâu vậy hả? Gọi cho cô nhiều cuộc như vậy, vì saokhông nhận?"Nghe được đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh thiếu kiên nhẫncủa Mục đại thiếu, trong lòng Lạc Thần Hi hơi hồi hộp một chút.Tiêu đời rồi!Vừa nãy lẽ nào những cuộc điện thoại vừa này đều do Mục Diệc Thầngọi đến sao?Trước đây Mục đại thiếu không hề gọi điện cho cô, ngày hôm nay khôngbiết uống lộn thuốc gì, thậm chí còn gọi nhiều như thế nữa?"Này, Thần Tinh, cô đang lén lút gọi điện thoại cho ai đấy hả? Có phảiNgô tiểu thư đăng Weibo, thì cô thấy sợ rồi hay không hả? Tôi cho côbiết nhé, bây giờ cô sợ hãi thì cũng đã muộn rồi, tìm ai giúp cũng khôngcứu được cô đâu!" Tả Hiểu Tình lớn tiếng nói.Cô ta nhìn thấy Ngô Linh San bình tĩnh như thế, còn đăng Weibo, cũngbỏ trái tim muốn rớt ra ngoài trở về.Lạc Thần Hi nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Mục Diệc Thần, tôi còn đang ởtrong tập đoàn SL, nơi này có chút chuyện bất ngờ xảy ra, khi nào tôigiải quyết xong thì tôi sẽ về nhà. Anh giải thích với Đường Đường giúptôi nha, ngày hôm nay tôi không thể ăn tối cùng với bé được."Nói xong, cô cúp điện thoại.Trong suy nghĩ của cô, thì Mục Diệc Thần gọi đến, nhất định bởi vìĐường Đường muốn tìm cô mà thôi.Tùy tiện giải thích hai câu là được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muc-thieu-anh-dung-qua-tu-dai/909849/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.