Dỗ đến khi Thẩm Lệ buông tay, Lục Trường Đình mới đi lấy cốc rót nửa ly nước ấm.
Lúc đưa nước qua, cổ tay hắn bị nắm chặt; một lực không báo trước kéo hắn cúi người xuống, sau đó hai cánh tay quấn lên như đôi dây leo.
Hắn bị Thẩm Lệ ôm.
Nhận ra tư thế này thân mật đến nhường nào, Lục Trường Đình sững hết cả người.
Thẩm Lệ víu lấy vai hắn, nghiêng mặt kề vào cổ hắn, dụi hai cái: “Sao giờ anh mới về, em đợi anh lâu lắm rồi.”
Đi rót nước cùng lắm mất một hai phút, Thẩm Lệ gán cái tội vô lý chình ình này cho hắn, Lục Trường Đình cũng hết nói nổi.
Thẩm Lệ uống say là phải chiều theo này, phải dỗ này.
Hắn cứng ngắc vỗ vỗ lưng Thẩm Lệ, giọng mềm đi: “Cậu uống nước trước nhé, được không nào?”
Thẩm Lệ nghe lời, lui khỏi ngực hắn, cầm cốc nước, uống.
Lục Trường Đình lại ôn hòa dỗ y cởi giày, cởi tất, thay quần áo ngủ.
Giày vò nhau xong, hắn mới thở phào như được đặc xá: “Vậy câu ngủ sớm chút nhé, tôi về phòng trước đây.”
“Anh lại muốn đi hả!”
Nhận thấy Lục Trường Đình sắp đi, nháy mắt Thẩm Lệ cuống hết cả lên.
Y mặc kệ, túm chặt góc áo Lục Trường Đình, vội sán lại, ngẩng đầu hôn anh.
Làn môi mềm mại dán đến, đầu lưỡi ướt át sộc vị rượu ngây ngất len vào khớp hàm nhân lúc hắn còn đang ngơ ngẩn, quấn lấy môi lưỡi hắn.
Trông khóe mắt Thẩm Lệ bỗng chốc rơi từng giọt lệ, Lục Trường Đình thảng thốt.
Hắn mới hơi hoãn lại động tác đẩy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-dao-liem-mat/1830126/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.