Thu hoạch lớn nhất từ chuyến du lịch là trao đổi số điện thoại và thêm Weixin với Lục Trường Đình.
Nhưng Thẩm Lệ chỉ nằm yên trong danh sách liên hệ Weixin của Lục Trường Đình, lướt đi lướt lại vòng bạn bè anh, đến nhấn thích cũng chẳng dám.
Công việc của Lục Trường Đình bận rộn, càng không đến “Cô Tửu”.
Thẩm Lệ vẫn như ngày thường, tối qua quán thị sát, ban ngày thì ngủ bù, cuối tuần ở nhà tính toán sổ sách, thỉnh thoảng ra ngoài đi dạo cùng Trình Chiêu.
Hết tháng Ba, trước và sau tiết Thanh Minh vẫn mưa dai dẳng, đợi đến khi trời quang hẳn, đã vào giữa tháng Tư.
Thẩm Lệ đến quán theo thường lệ, mới uống được ngụm trà đã thấy phục vụ trên phòng riêng tầng hai chạy xuống, trong tay cầm tiền boa và cái chai nhỏ chẳng biết là đồ gì, báo cáo với y: “Ông chủ, khách trong ‘Thanh Ngọc Án’ đưa em cái này, dặn em bỏ vào trong rượu.”
Thẩm Lệ nhướng mày: “Lai lịch người trong ‘Thanh Ngọc Án’ thế nào?”
“Người đưa đồ cho em là nhị thiếu gia họ Phạm, những người khác đều không quen mặt.” Phục vụ cúi đầu, nói rõ ràng tình huống: “Hai mấy ba mươi thanh niên, nam nữ đủ cả, lúc nhị thiếu gia họ Phạm nói chuyện, mắt cứ đá về phía cô gái đang ngồi trong góc.”
Nhị thiếu gia họ Phạm… Thẩm Lệ cau mày.
Nhà họ Phạm mở công ty giải trí, gia đình có một “thái tử” gốc gác tốt, con cháu người đức cao trọng vọng trong Đảng, tên Phạm Kinh Lăng.
Còn vị thiếu gia hàng hai Phạm Kinh Thanh này, là con riêng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-dao-liem-mat/1830129/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.