Văn Phỉ không nghĩ tới ánh trăng sáng trong lòng mình chính là vị hôn phu, cậu lập tức xông lên đối với mẫu thân đại nhân nói: “Không cho từ hôn!”
Loan Tịch dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cậu, nghi hoặc nói ra: “Tại sao, thời kỳ động dục của tôi sắp đến, cậu có nhiều đại hoa viên, tôi chỉ muốn một người theo tôi đến già mà thôi. Chúng ta quan niệm bất đồng, hơn nữa Alpha các cậu không phải đều yêu thích tiểu kiều thê? Tôi lớn hơn cậu bốn tuổi đấy.”
Văn Phỉ rất gấp, Loan Tịch lúc này lấy ra bảng kết quả học tập toán của Văn Phỉ cấp cho mẹ Văn Phỉ coi, nói: “ Đây là thành tích thi toán học tháng này của Văn Phỉ, ngài nhìn một chút, cháu biết hắn trước sau không lo đi học, có thể thất bại, cũng quá cấp thúc nghe mất mặt.”
Văn Phỉ nghĩ thầm ta chỉ là mỗi ngày lên lớp đến ngắm nhìn ngươi, sẽ không học tập cho giỏi, kỳ thực ta nỗ lực một chút còn có thể cứu.
Mẹ Văn Phỉ phi thường thất vọng nhìn về phía Văn Phỉ, nói: “ Văn Phỉ, con tại sao hẹn hai cái Omega buổi tối đi tửu điếm?”
Lúc này hai Omega được hẹn vừa vặn cùng đi cấp Văn Phỉ chép bài tập, hai tiểu o không nghĩ tới Văn Phỉ luôn sống một mình ngày hôm nay trong nhà nhiều người như vậy, liền thật xa hô một tiếng: “ Văn Phỉ, lão sư ngươi quá biến thái đi! Này đề tài hai chúng ta thảo luận đã lâu mới viết xong, ngươi thừa dịp chép sao sao, khoái!”
Bị nói thành biến thái lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-hoa-que-thang-tam/286896/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.