Sáng nay, Quan Tuyết Tức đã có lòng lo lắng một chút rằng Trần Tích có thể sẽ bị các bạn cùng lớp cô lập vì những tin đồn không hay.
Nhưng chẳng mấy chốc cậu nhận ra lo lắng hoàn toàn thừa thãi. Quả thực, câu "người đáng thương ắt có chỗ đáng trách" không sai chút nào. Cuộc xô xát trong căng tin hôm đó sau cùng cũng chẳng đi đến đâu. Sau khi tan học, khoảng bảy giờ tối, Quan Tuyết Tức ăn tối trò chuyện đôi chút cùng Hà Vận. Cậu vừa trở về phòng để làm bài tập thì nhận được tin nhắn WeChat. Là Dương Dật Nhiên tìm cậu. Dương Dật Nhiên: "Trần Tích đúng là một tên quái gở!" Quan Tuyết Tức: "?" Dương Dật Nhiên: "Hôm nay lúc cậu nói chuyện với cậu ta bị cậu ta phớt lờ ấy. Ban đầu tôi tưởng là do chuyện bị đổ cơm trưa nên cậu ta giận cá chém thớt. Ai ngờ không phải." Dương Dật Nhiên: "Cậu ta không chỉ nhắm vào cậu, mà là nhắm vào tất cả mọi người." Quan Tuyết Tức: "Ý cậu là sao?" Dương Dật Nhiên: "Chiều nay, bất kỳ ai trong lớp chủ động chào hỏi cậu ta đều bị tỏ thái độ lạnh nhạt hết á." Quan Tuyết Tức: "......" Dương Dật Nhiên cũng học lớp số 2, cùng lớp với Trần Tích. Có lẽ vì đã lâu lớp 2 không có chuyện gì thú vị xảy ra, cuối cùng lại xuất hiện một nhân vật chủ đáng để bàn tán như vậy, mà ngay cả khi cách nhau qua màn hình, Quan Tuyết Tức vẫn có thể cảm nhận được sự phấn khích đầy tính "bà tám" khi Dương Dật Nhiên đang gõ từng dòng chữ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-huong-cua-nguoi-na-kha-lo-lo/2711366/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.