Sau kỳ thi đại học, Quan Tuyết Tức trải qua hai ngày bần thần. Sợi dây căng thẳng trong cơ thể đột ngột được buông lỏng khiến cậu không biết phải làm gì.
Ban đầu, cậu có cả một danh sách kế hoạch: ăn uống thỏa thích, đi dạo, chơi bóng rổ, du lịch tốt nghiệp. Một kỳ nghỉ dài để giải tỏa toàn bộ áp lực tích tụ trong năm lớp 12.
Nhưng khi kỳ nghỉ thực sự bắt đầu, cậu lại chẳng có chút hứng thú, lòng trống rỗng, hơi buồn bã.
Bạn cùng lớp thì ngược lại, như những chú ngựa hoang được tháo cương, sau lễ tốt nghiệp đã rủ nhau đi hát karaoke. Một nhóm người vừa cười vừa khóc, nhảy múa điên cuồng, thể hiện đúng bản chất của sự điên rồ.
Có người mang theo cả sách toán, xé tan tành rồi hét lớn: "Tôi ghét nhất môn toán! Không bao giờ học nữa!"
Có người nhân cơ hội tỏ tình với cô gái mình thầm thích, hỏi cô định ghi nguyện vọng thế nào, liệu họ có thể đi chung một con đường không.
Những người xung quanh ầm ĩ cổ vũ cùng nhau hát vang những bài ca thanh xuân. Lúc đó, Quan Tuyết Tức đã hơi say, tựa vào người bạn trai thì thầm: "Trần Tích, tôi hơi không nỡ..."
Trên thực tế, mãi đến ngày trước lễ tốt nghiệp, Quan Tuyết Tức vẫn chưa nhận ra mình có tình cảm gì đặc biệt với ngôi trường này.
Ngày tốt nghiệp, cậu đại diện học sinh lớp 12 lên sân khấu phát biểu. Hội trường lớn chật kín người, thầy cô và bạn bè ngồi phía dưới đều dõi mắt về phía cậu. Ba năm qua, cậu đã từng nhiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-huong-cua-nguoi-na-kha-lo-lo/2711436/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.