Sau khi thi cuối học kỳ một lớp 10, Tô Khởi vẫn đứng thứ 5 trong lớp. Điểm khác biệt chính là thứ hạng trong khối đã thay đổi, từ hạng 120 lúc mới vào học bay thẳng lên hạng 80.
Ngược lại, Lộ Tử Hạo, sau thất bại ngoài ý muốn trong kỳ thi chuyển cấp, thành tích của cậu vẫn không tăng, vẫn cứ bình bình giữa khối.
Trần Yến rất lo lắng, nhưng không dám nói với Lộ Tử Hạo, sang xin kinh nghiệm từ Trình Anh Anh. Trình Anh Anh nói không quản Tô Khởi quá nghiêm khắc, cũng không biết Tô Khởi đã làm thế nào. Nhưng mà hiện giờ Tô Khởi cũng không phải quá chăm chỉ, vẫn vui chơi hết mình, vẫn nói chuyện trong giờ học y hệt hồi nhỏ, bị thầy chủ nhiệm nhắc tên.
Chẳng qua thầy chủ nhiệm rất thích Tô Khởi, bảo là trách mắng, nhưng là nhắc nhở thì đúng hơn.
Trần Yến than: "Từ nhỏ Thất Thất đã thông minh lanh lợi, tôi thấy ấy, đầu óc con bé nhanh nhạy."
Trình Anh Anh nói: "Tử Hạo càng thông minh hơn mà. Có phải có chuyện gì khác làm thằng bé phân tâm không?"
"Hồi trước là chuyện của bố nó. Bọn trẻ là vậy đó, thành tích đã xuống một cái là khó lên lại."
"Mấy năm nay Lộ Diệu Quốc cũng ổn mà, xem xem có phải chuyện khác không, chị quan sát lại đi."
Sau đó Trình Anh Anh đi hỏi Tô Khởi, Lộ Tử Hạo có gặp chuyện gì không vui ở trường không.
Tô Khởi nhớ tới bọn con trai lớp cậu cứ giễu cợt cậu, nói cậu ấy xinh đẹp giống con gái, nói cậu là đồng tính luyến ái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muoi-bay-mua-he-o-nam-giang/2137697/chuong-17-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.