Tô Khởi lấy bức thư Lương Thuỷ viết hồi cấp hai ở chỗ Vương Y Y về, kẹp trong tập của cô.
Đến kỳ nghỉ đông, ba người cùng ngồi xe lửa về nhà. Buổi tối trước khi ngủ, Tô Khởi hỏi Lương Thuỷ: "Hồi trước cậu từng viết thư cho Vương Y Y phải không?"
Lương Thuỷ ngây người: "Viết thư? Tớ viết thư gì với bạn đó?"
Cậu quên rồi.
Tô Khởi không hỏi nhiều, nằm xuống đắp chăn đi ngủ.
Ngoài cửa sổ, gió thổi lạnh buốt, bên trong xe tối tăm. Cô cuộn tròn trong tấm chăn mỏng, bỗng nhiên, Lương Thuỷ ngồi đối diện xuống giường, lấy áo lông của cậu đắp lên chăn của cô.
Tô Khởi chờ cậu nằm xuống, nhìn chàng trai đối diện lối đi, hỏi: "Thuỷ Tạp?"
Cậu vốn đang nằm thẳng người, xoay đầu sang: "Hửm?"
Khoang xe lắc lư trên đường ray.
"Cậu còn nhớ hồi nhỏ, hẻm kế bên có một cậu bạn thắng rất nhiều viên bi của tớ, sau đó cậu thắng lại cho tớ."
Lương Thuỷ suy nghĩ một lát, nói: "Có hả?"
"Có mà. Lúc đó cậu, tớ, Lộ Tạo với Phong Phong đi chung. Nhưng tớ không nhớ rõ tên của bạn đó."
Lộ Tử Hạo nằm ở giường giữa thò đầu ra: "Không có tớ. Thằng đó tên là Trương Hạo Nhiên."
Tô Khởi: "... Ò."
Lương Thuỷ bật cười: "Thật sự không nhớ."
Tô Khởi thắc mắc: "Lộ Tạo, cậu nói cậu không đi, nhưng tớ nhớ rõ cậu có đi mà, cậu còn vứt bi nữa, nhưng không lấy lại."
"Không có." Lộ Tử Hạo nói, "Trí nhớ của con người có sai sót mà, mười mấy năm sau cậu nhớ lại, có khi Thanh Thanh cũng đi chung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muoi-bay-mua-he-o-nam-giang/2137762/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.