Sầm Khuyết rất mâu thuẫn, đối diện với lời mời của Diệp Miễn, anh vừa muốn nhận lại vừa muốn từ chối.
– Liệu có ngồi kín không nhỉ.
Anh không đưa ra được quyết định, chỉ đứng ở đó nhìn hai tấm vé đến ngây người.
Trong lúc hai người ăn cơm đều cố ý chuyển đề tài nói chuyện sang vấn đề công việc của Diệp Miễn và Sầm Khuyết.
– Tới giờ tan làm rồi. – Diệp Miễn đứng dậy nói – Chúng ta ăn cơm trước như mọi lần, sau đó đi xem phim, đúng lúc tôi có chuyện này muốn nói với cậu.
Bộ phim sắp chiếu rồi, người cũng càng ngày càng đông, rõ ràng Sầm Khuyết cảm thấy căng thẳng lo lắng, ngồi yên ở đó không dám cử động.
Nghe thấy Diệp Miễn bảo có chuyện muốn nói, cuối cùng Sầm Khuyết cũng gật đầu đồng ý như thể tìm được một lý do hợp lý để chấp nhận lời mời này.
Quản lý Từ mỉm cười:
Hai người rời khỏi cửa hàng bánh ngọt, lại tới quán mà lần trước từng ăn.
Khi hai người ra khỏi cửa hàng, Sầm Khuyết nắm chặt ổ khóa nhỏ trong lòng bàn tay, cảm nhận sức nóng từ lòng bàn tay.
Vẫn nhà hàng đấy, vẫn chỗ ngồi ấy.
– Đẹp không? – Diệp Miễn chợt dừng bước, cầm một chiếc móc chìa khóa đưa cho anh.
– Ừ, hôm nay tôi đã suy nghĩ cả ngày trời, cảm thấy cậu vẫn không nên sống ở đó thì hơn. – Diệp Miễn nói – Phòng khách nhà tôi có thể ngăn ra một gian, đặt thêm một chiếc giường.
Gọi thức ăn xong, Sầm Khuyết hỏi:
Hắn gần như có thể khẳng định Sầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muoi-gio-ruoi-dem-he-tan-tam-kien/1056293/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.