ĐĂNG LÚC 02:21:44 NGÀY 04-05-2017
Ngày mùng một Tết, ta nhận được cuộc gọi chúc Tết của Tô Mộc, nàng nói với ta nàng cũng đã qua môn rồi, đồng thời không nói cho ta biết thành tích của nàng (vì thi tốt quá, sợ kích thích ta),đồng thời hỏi thăm sức khỏe tới từng trưởng bối trong nhà, hỏi về cái bao đầu gối (genouillère) mà lúc ta đi dạo phố cùng với nàng đã giúp trưởng bối chọn là có vừa không, có đủ ấm không.
Kỳ nghỉ đông không dài, chẳng mấy chốc ta đã vác theo một thùng đặc sản quê hương đầy ắp rồi leo lên đoàn tàu trở về trường học.
Trong nhà tìm mối quan hệ để mua vé giường nằm cho ta, cho nên thoải mái hơn lúc trở về nhà rất nhiều, theo thường lệ thì xe lửa lúc chạy lúc ngừng, vượt núi băng đèo chậm như rùa, Tần Hoan đến trường học chậm hơn ta một ngày, cũng không phải do ta hạ quyết tâm muốn đi đón nàng, mà là vé xe quả thực khan hiếm quá, mua trễ thì quả thực không có vé, nếu không thì ta nhất định sẽ trì hoãn tới ngày cuối cùng mới rời khỏi hang ổ thoải mái.
Ta lại là người đến ký túc xá sớm nhất, sau một trận vẩy nước quét nhà, ta sắp xếp thời gian đến của chuyến tàu, lần lượt đón Phương Phương, Tuyết Mai, Tô Mộc, Tần Hoan trở về trường.
Mọi người không có rớt môn nào cả, mặc dù xa nhà lần nữa là điều thống khổ, nhưng gặp nhau lần nữa là điều vui sướng.
Mọi người lấy đặc sản quê hương của riêng mình ra, bày ra đầy ắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muoi-sau-nam-sau-ta-khong-con-la-ta-nhung-nguoi-van-la-nguoi/1941220/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.