ĐĂNG LÚC 04:14:07 NGÀY 08-05-2017
Ta bị khiêng đến hiệu y viện, rót mấy chai dung dịch muối đường lớn vào trong mạch máu.
Thần tiên học tỷ của hiệu y viện bay qua thăm, "đây chẳng phải là tiểu quyển mao (bé tóc quăn) đến làm bạn với tiểu mỹ nữ vào mỗi ngày trước đây sao, chơi trận bóng này cũng liều mạng quá."
"Đúng đó" Tần Hoan nói một cách u oán (nỗi oán giận sâu kín).
"Luôn luôn phải tận lực mà làm mọi thứ, tận lực, cho dù thua cũng không hối hận".
Ta mỉm cười, nàng còn không biết ta đã đăng ký năm môn phối hợp ở hiệu vận hội cơ.
Tài năng thể thao của ta tương đối trung bình, đẩy tạ có thể đứng thứ chín toàn thành phố, chạy cự ly ngắn có thể đứng thứ mười toàn thành phố, nhảy xa có thể đứng thứ mười một toàn thành phố, chạy cự ly dài có thể đứng thứ mười hai toàn thành phố, nhưng không có một tài năng nào lọt vào top 3.
Giống như sóc bay, dơi cho rằng nó là chim, chim cho rằng nó là thú, kết quả là không ai chơi với nó cả.
Mỗi lần ghi danh ở đại hội thể dục thể thao, ta buộc lòng phải nhìn xem trong lớp có hạng mục nào mà không có người đăng ký, ta sẽ đi bổ khuyết ngay, dù sao cũng còn dòng, để cho các nàng chọn những môn xuất chúng trước.
Lần đại hội thể dục thể thao đầu tiên trong đại học, ta đã kiểm lậu* khi đăng ký năm môn phối hợp, toàn là các môn thế mạnh của ta không, nhảy cao, nhảy xa, chạy cự ly dài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muoi-sau-nam-sau-ta-khong-con-la-ta-nhung-nguoi-van-la-nguoi/1941226/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.