ĐĂNG LÚC 23:20:44 NGÀY 14-05-2017
Bị kích thích bởi chuyện này, chúng ta quyết định bất luận như thế nào cũng phải tìm Tuyết Mai nói chuyện.
Khi chúng ta còn chưa tìm Tuyết Mai, thì nàng tới tìm ta rồi.
Tối hôm đó, sau khi chạy bộ xong nàng không đi tới phòng tự học, mà đợi ta ở cạnh thao trường, chúng ta tản bộ vòng quanh thao trường cùng nhau.
"Thảo Dã, ta cảm thấy rất hoang mang, ta không biết ý nghĩa trong học tập của ta là gì."
"Thế ngươi còn cố gắng học như thế làm gì?"
"Nhưng hiệu suất của ta không hề cao, chỉ có thể dùng một khoảng thời gian để bổ khuyết, lúc đọc sách ta thường xuyên bị phân tâm." Tuyết Mai ngừng một chút, "thành tích của ta không hề tốt, không bằng Phương Phương và Tô Mộc."
"Nhưng tốt hơn ta mà" ta đây ăn ngay nói thật, năm ngoái cố lắm ta mới đạt yêu cầu môn toán cao cấp, đã đứng chót rồi.
"Ta cảm thấy ta giống như một con sâu mọt, cha mẹ ta mỗi ngày lao động ngậm đắng nuốt cay, thức khuya dậy sớm, thắt lưng buộc bụng, cơ thể đều bị hủy hoại vì ta, ta hút khô họ, nuôi tới mập mạp trắng trẻo, đi học ở đây, nhưng lại không biết có tác dụng gì." Nàng có phần kích động.
"Cố gắng học để sau này tìm việc làm kiếm tiền mà hiếu kính họ." Ta nhìn khuôn mặt vàng vàng gầy gò của Tuyết Mai.
"Thế nhưng chuyên ngành của chúng ta khó tìm việc làm, ta đã hỏi Tô Mộc, có thể phải học nghiên cứu sinh, vậy thì lại mất mấy năm việc làm, nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muoi-sau-nam-sau-ta-khong-con-la-ta-nhung-nguoi-van-la-nguoi/327428/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.