Chương 15: Đến giờ tôi mới nhận ra được chuyện gì
Đến giờ tôi mới nhận ra được chuyện gì đang xảy ra với Nhi, nhận ra được mình đã quá đáng và vô tâm đến như thế nào. Bao nhiêu nỗi ân hận, dằn vặt mình nổi lên làm tôi lo lắng:
- N…Nhi… em sao vậy?
- Nhi sao? Ryu hỏi chuyện gì?
- …Ryu? Tại sao Nhi khôn gọi là… – Tôi bỏ dở câu hỏi
- …
- Nhi…
- Àh… có chuyện này nữa Nhi chưa nói… Chắc là ngày mai Nhi về lại thành phố á! Chắc hôm nay phải tạm biệt Ryu rồi – Nhi mỉm cười.
Như một tiếng sét đánh, tôi điếng người khi nghe Nhi nói. Tôi hốt hoảng trả lời:
- N…Nhi… Nhi sao vậy?
- … – Nhi vẫn cười, nhưng nước mắt em lại rơi.
- Nhi! Nói anh nghe đi mà… – Tôi nắm lấy tay em.
- Tại ở đây lâu rồi mà… còn học hành nữa… Nhi nghỉ lâu quá rồi…
- Tại sao Nhi không gọi anh… là anh nữa?
- …
Đến lúc này Nhi đã không còn chịu được nữa, Em cúi gằm mặt xuống và bật khóc, ngồi phục xuống nền, em nấc nghẹn lên từng tiếng đau khổ. Tôi ôm em vào lòng nhưng bị em đẩy ra thật mạnh. Em gào lên với ánh mắt đầy phẫn nộ:
- Tránh ra! làm gì vậy?
- V…vì việc anh gọi cho Thúy àh?
- … – Nhi vừa khóc vừa nhìn tôi đầy hờn trách.
- Nói cho anh nghe đi…
- Huhu… không sao đâu… Nhi hiểu mà!
- Không! em hiểu sai rồi… nghe anh nói đã…
- Thôi không cần đâu… Nhi xin lỗi…
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-di-ha-dat-em-theo-da/976384/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.