Từ từ tháo từng bộ phận giáp trên người cho tôi, Thím Cơ Bắp vừa trầm trồ:
- Tỷ lệ mỡ khoảng từ 5-15%, quá hoàn hảo! hý hý
- Hêhê… Cho ăn toàn lương khô biểu sao khoong ít mỡ…
- Đô con hơn trước nhiều rồi đó… Không tin nổi là mới chỉ có nửa năm…
- Hehe… Suốt ngày chỉ có ăn với ngủ rồi dậy cày biểu sao… Àh mà bác để lại cho cháu 1 cái thiết thủ bên tay phải nhé!
- Chỗ bỏng đúng không?
- Dạ!… bỏng nguyên cả cánh tay, giờ để lại sẹo nên mở ra mất thẩm mỹ lắm…
- Ờ… Mà cậu làm gì để phá tan hoang hết chỗ này vậy?
- Tại bộ giáp nặng quá á!… Suốt mấy tháng trời dậm đi dậm lại nó cũng phải bể đi chứ…
- Hix… cũng phải cẩn thận chứ! bao nhiêu công sức người ta xây dựng…
- Hehe…
Từng miếng giáp được tháo ra, tôi bắt đầu cảm thấy cơ thể mình nhẹ dần đến mức lâng lâng bay bổng. Khi đã tháo tất cả ra, tôi cứ thế tô hô mà nhảy cẫng lên chạy thử ra bên ngoài làm bé Tiểu Ý giật mình quay đi ngượng chín mặt khi trông thấy. Chạy chưa được mấy bước tôi bỗng mất thăng bằng ngã chúi đầu vì vẫn chưa quen. Thím Cơ Bắp liền bật cười:
- Haha! Tập luyện gì kì z? còn hậu đậu hơn lúc trước…
- Hix… mặc giáp vô đằm hơn, tự dưng mở ra nên cháu chưa quen.
- Vậy àh? nửa năm qua tập được gì rồi show thử tui xem!
- OK…
Tôi quay ra mời Tiểu Ý với vẻ mặt đầy tự tin:
- Nhào vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-di-ha-dat-em-theo-da/976414/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.